Chẳng qua Chử Hi cũng không quên mục đích cô đến đây.
“Nói ra thì, hôm qua em và chồng của em đến huyện có đi ngang qua thượng nguồn sông kia, cũng không biết nói thế nào… Bên trong có đàn vịt bơi lội, cỏ xung quanh bị dẫm thành bùn lầy, bảo sao lại thối như vậy. Nước như vậy còn có thể dùng sao?”
“Nước quá bẩn dùng sẽ sinh bệnh, người quê chúng em cũng sẽ nuôi gà nuôi lợn, nhưng bình thường sẽ ngăn cách chúng với người. Gà có dịch gà, heo có dịch heo, nếu như sinh bệnh, gà hay heo chết thì chết, cùng lắm là đau lòng phí công bản thân nuôi, nhưng nhất định không thể để bản thân mình bị lây bệnh.”
“Những cái kia cũng dễ lây sang người, em nhớ mấy năm gần đây, một đội sản xuất gần chúng ta bị dịch tả lợn. Không chỉ có toàn bộ lợn trong đội sản xuất heo đều chết sạch, còn khiến không ít người mất mạng. Sau đó người của đội sản xuất kia đều chạy rồi, mãi đến nay không còn ai dám đi vào.”
“Em cũng không phải dọa các chị, chỉ cảm thấy việc này không an toàn, tuy nói mỗi ngày chồng em đều gánh nước ở giếng nhà ăn, không cần lo lắng này đó. Nhưng rất nhiều người nhà của tùy quân đều dùng nước trong sông kia, chúng ta đều sinh hoạt ở trong một quân doanh. Mọi người đều nói vào bộ đội chính là người một nhà, cho nên không thể chỉ lo mỗi bản thân được.”
“Hơn nữa nếu như thật sự xảy ra chuyện, chúng ta cũng không trốn thoát được, đúng hay không?”
“Đương nhiên em cũng có lòng riêng, buổi sáng bây giờ vẫn còn tốt, nhưng đợi đến khi vào mùa đông thật, buổi sáng ngủ nhiều thêm một lát rất tốt mà. Đám đàn ông bận cả ngày, ngày hôm sau còn phải dậy sớm múc nước thật sự rất phiền phức. HIện tại nhiều người xách như vậy, mỗi ngày còn phải xếp hàng, phải dậy càng sớm. Thật có chút không đành lòng mà.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT