Lâm Nhạc nhìn thái độ hài người không ai chịu nhường ai dù chỉ là ánh mắt thì cũng cảm thấy lo lắng. Có khi nào có đánh nhau không? Chú ấy rốt cuộc làm sao cứ để mắt đến Phó Mạnh Đình như vậy nhỉ!
“Hai người định đứng nhìn nhau như vậy thì sẽ no à? Còn không ngồi xuống đi!”
Lâm Nhạc vừa nói vừa kéo ghế ngồi xuống, Mô Thần thấy thế cũng vội kéo ghế ngồi xuống cạnh Lâm Nhạc rồi lại đưa mắt nhìn Mạnh Đình bằng ánh mắt của kẻ chiến thắng đầy thách thức. Nhìn cảnh này Lâm Nhạc thật không hiểu, rốt cuộc Mộ Thần lạnh lùng kiệm lời không quan tâm đến ai của bảy năm trước biến đâu mất rồi. Sao bây giờ lại biến thành một người mang tính trẻ con như vậy chứ! Phùng Lệ Quân nhìn thái độ của Mộ Thần thì lại quay sang Lầm Nhạc nói khẽ.
“Nhạc Nhạc, mình thấy anh ta đang ghen với anh Mạnh Đình đấy! Cậu có thấy vậy không?”
“Chắc cậu nhìn nhầm rồi. Trong đầu chú ấy mình chỉ là một đứa cháu gái không hơn không kém, làm gì có chuyện ghen tuông chứ!”
“Vậy cậu nói xem tình hình hiện tại là gì đây? Không ghen thì là gì?”
Ghen ư! Chú ấy sao phải ghen chứ! Chú ấy đã nói là sẽ thay ba mình cả đời này lo lắng vào bảo vệ  cho mình với cương vị một người chú. Nếu đã là chú thì ghen kiểu gì? Nhưng nếu nói là chú vậy hôm trước hôn mình là sao?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play