Mộ Thần ngước mắt nhìn Trình Dư một cách khó hiểu, mình thích Nhạc Nhạc sao? Cậu ấy nói linh tinh gì thế, mình chỉ là thay Lâm Thành quan tâm lo lắng cho Nhạc Nhạc thôi, mình sao có thể thích Nhạc Nhạc được chứ!
“Cậu đừng nói linh tinh, tôi chỉ là quan tâm con bé với cương vị một người chú thôi.”
“Không có một người chú nào để tâm đến cháu gái mình như cách chủ tịch để tâm đến Lâm tiểu thư đâu. Chủ tịch, người trong cuộc thường không nhìn rõ sự việc, nhưng người ngoài cuộc như tôi thì rất rõ. Tôi nhìn thấy được thứ tình cảm mà anh dành cho Lâm tiểu thư không đơn thuần là tình nghĩa chú cháu từ lâu. Tôi biết chủ tịch cũng nhận thấy điều đó, chỉ là anh không muốn thừa nhận thôi. Tôi chỉ muốn nói với anh nếu như anh cứ để cơ hội mãi trôi qua thì sẽ có ngày anh thật sự mất cô ấy.”
“Tôi bảo cậu chỉ cách dỗ Nhạc Nhạc hết giận, không phải bảo cậu triết lý tình yêu.”
“Chủ tịch anh đừng cố chấp nữa, thật ra bảy năm trước anh…”
“Được rồi, cậu ra ngoài đi!”
“Là chủ tịch không muốn nghe tôi nói đấy nhé!”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play