Lâm Nhạc quay phắt lại nhìn Trình Dư bằng ánh mắt vô cùng kinh ngạc. Làm sao anh ấy biết chuyện này? Ngoài bạn thân của cô là Phùng Lệ Quân ra thì cô đâu có nói với bất kỳ ai chứ!
“Trợ lý Trình anh đừng đoán mò lung tung kẻo người khác nghe được lại hiểu lầm. Hai đứa trẻ là con tôi, không liên quan gì đến chú ấy cả. Nếu anh gọi tôi ra đây chỉ để nói những chuyện vớ vẩn này thì tôi không có hứng thú đứng đây nghe đâu.”
Nói rồi Làm nhà quay lưng bỏ đi, Trình Dư muốn giữ cô lại nhưng lại thôi.Có lẽ giữa hai người còn có khúc mắc gì đó chưa thể nói với nhau, Đành tìm cơ hội khác để giải hòa cho hai người vậy.
Trình Dư rời đi, Mục Tử Yên chầm chậm bước ra từ phía sau cửa. Hóa ra từ sau đêm đó cô ta đã có thai. Thật tức chết mà, mình trăm tính ngàn tính cũng không nghĩ là cô ta đã có con với Mộ Thần. Không được, không thể để sự xuất hiện của cô ta và bọn tạp chủng kia cướp mất Mộ Thần được. Nếu không nhanh chóng hối thúc Mộ Thần chuyện hôn sự, sợ là anh ta biết được người đêm đó không phải là mình thì sẽ hủy hôn mất.
“Con khốn chết tiệt, mày muốn cướp đi những thứ thuộc về tao không dễ đâu.”
****************
Trở về nhà sau một ngày làm việc mệt mỏi, nhìn hai đứa trẻ trong lòng cô lại cảm giác yên bình. Nhớ đến chuyện hôm nay Trình Dư hỏi cô lại cảm giác bồn chồn lo lắng. Rốt cuộc Trình Dư đã biết những gì hay anh ấy chỉ đoán mò thôi? Liệu anh ấy có nói lại với chú ấy không? Nếu như Trình Dư nói lại với chú ấy người đêm đó là mình chú ấy có tin không? Chú ấy sẽ nghĩ thế nào khi có hai mặt con với mình đây? Có khi nào chú ấy sẽ cướp hai đứa trẻ của mình không? Không được, đây là hai đứa con mà cô đã mang nặng đẻ đau, cô không thể chấp nhận bất cứ lý do gì hoặc bất kỳ ai cướp mất đi chúng khỏi cô.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT