Chúc Dư tỉnh lại đã là giữa trưa.
Vừa trở mình trong chăn, Chu Gia Vinh liền đi vào: "Tỉnh?"
Chúc Dư không dám nhìn thẳng hắn. Nhớ lại chuyện tối qua, đặc biệt là việc chính mình ngang nhiên lôi kéo người ta vỗ về, khiến cậu cảm thấy mất mặt đến mức chỉ muốn chui xuống đất.
Cậu cuộn người lại trong chăn, giọng nói ngái ngủ: "Ân..."
Chu Gia Vinh xoa nhẹ bờ vai trần của thiếu niên: "Dậy đi, ăn cơm trưa."
Cảm giác tê rần chạy dọc sống lưng, Chúc Dư lập tức bật dậy như con mèo bị giẫm đuôi.
Thật ra tay của Chu Gia Vinh bây giờ không còn lạnh lẽo như lần đầu gặp nữa, nhưng cái kiểu sờ tới sờ lui này vẫn khiến cậu cảm thấy kỳ quặc. Theo bản năng, Chúc Dư trốn vào trong chăn, chỉ lộ cái đầu, vẻ mặt đầy nghi hoặc xen lẫn lên án nhìn nam nhân đang đứng bên mép giường.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT