Chúc Dư cũng không cùng Vu Nhược Bạch tranh.
Không cần thiết.
Mặc kệ Vu Nhược Bạch thích chính là tiền tài mà bên cạnh đại lão có thể đem lại tóm lại vẫn là lừa đảo, chỉ cần làm cho cây vạn tuế này có thể ra hoa, thì dù là băng cũng trở lên lấp lánh.
Dù sao cũng đã sống lại lần hai.
Chúc Dư nhìn đại lão, thấy hắn vẫn cau mày nhìn mình, thầm nghĩ sao còn khó chịu, là do mình còn đứng đây làm bóng đèn?
Cũng vừa lúc xe của Tấn Thắng Trì vừa lái tới.
Chúc Dư cũng không đứng đó nữa mà rời đi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT