Ngày mùa đông, Nếu Chúc Dư đi dạo một mình cũng không thấy lạnh.
Bị chặn đường, chỉ cảm thấy trời giá rét chỗ nào cũng không thoải mái, chỉ hỏi: “Trì thiếu, rốt cuộc cậu muốn thế nào?”
Lời này có chút chói tai, Tấn Thắng Trì: “Tôi có tên”
Cho dù là trường học vẫn là bên ngoài, nhiều người đều gọi hắn là Trì thiếu, nghe quen là được nhưng từ trong miệng Chúc Dư nói ra, lại thấy quá xa cách.
Rõ ràng thời điểm ở đoàn phim, còn gọi tên hắn, còn đánh chuột cho hắn, còn motor…..
Ủy khuất không thể nói rõ, lại sợ bị đuổi đi, Tấn Thắng Trì lưu loát nói ra duy nghĩ trong lòng: “Tôi không muốn thế nào, tôi làm sao dám……. Những việc tôi đã làm với cậu, mặc kệ người khác gây khó dễ cậu, tôi biết sai, tôi hối hận rồi, Chúc Dư……. Thật……. Thật sự xin lỗi ”
Từ nhỏ đến lớn hắn chưa từng xin lỗi ai, chính là đối diện với đại ca chỉ có phục hay không phục, mà đối với Chúc Dư, đây là lần thứ hai.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT