Thời điểm đóng cửa, Chúc Dư sờ sờ khung cửa có chút luyến tiếc.
Đây là ngôi nhà đầu tiên của cậu ở thế giới này, khó tránh khỏi sinh ra chút cảm xúc thương cảm.
Đỉnh đầu bị xoa nhẹ, Chu Gia Vinh: “ Những thứ còn lại không dọn, khi nào muốn về lại đây liền về ”.
Như thế nào lại giống như mất đi cái ổ chó nhỏ.
Hắn khó tránh khỏi tự ngẫm lại, có lẽ do hắn bình thường quá nghiêm túc.
Đứa nhỏ tuổi này đều mẫn cảm, đặc biệt thằng bé còn có gia đình đặc thù, càng phải cẩn thận.
Chúc Dư gật gật đầu.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT