[Xuyên Sách] Con Đường Mỹ Thực Của Nữ Phụ Phật Hệ

Chương 71 : Ti Vi Màu


1 tháng

trướctiếp

Nhà hàng lẩu mở cửa vào buổi trưa ngày hôm sau, Thi Tử Bình đặc biệt đốt pháo, quả thực đã thu hút rất nhiều du khách tò mò. Và ngay khi nếm thử, hầu như ai cũng phải lòng hương vị của nhà hàng lẩu này ngay lập tức. Mùi thơm nồng đậm của nhà hàng lẩu gần như tràn ngập toàn bộ trung tâm thương mại. Ngày càng có nhiều khách hàng đến ăn lẩu, chỗ ngồi mỗi ngày đều chật kín, Thi Tử Bình mỗi ngày kiếm đầy bồn đầy bát, dẫn đến Trịnh Bình cũng thu được lợi không ít.
Với lợi nhuận từ cửa tiệm “Xương Cốt Vương ” và nhà hàng lẩu “Xương Cốt Vương ”, cộng với lợi nhuận từ “Vua đồ chua”, số tiền tiết kiệm của gia đình Trịnh Bình đã lên tới năm con số mà không hề hay biết, ở thời đại này, những hộ gia đình trị giá mười nghìn tệ là rất hiếm, điều đó rất đáng chú ý.
Dù gia đình có tiền nhưng sinh hoạt của hai mẹ con Hứa Cẩm Vi vẫn như trước. Họ chưa hề nghĩ đến việc mua bất cứ món đồ xa xỉ nào để thể hiện thân phận, thậm chí họ còn liên tục nói cửa tiệm của họ là cửa tiệm thuê.
“Niếp Niếp, Tết Nguyên Đán này, mẹ muốn mua cho bà ngoại một cái TV màu.” Cuộc sống của gia đình họ ngày càng khá hơn, nhưng cuộc sống của bà cụ vẫn như trước, chỉ có ba mươi tệ một tháng tiền lương hưu, anh trai gởi nuôi cháu trai Trịnh Thuần ở nhà mẹ mình, ông ấy cũng sẽ đưa một phần trợ cấp mỗi tháng, nhưng số tiền chắc chắn không nhiều.
Bà rất muốn đưa cho mẹ mình một ít tiền, nhưng bà cũng phải suy xét đến tâm trạng của anh trai Trịnh Đạt và em gái Trịnh Châu, nếu bà lấy tiền ra, hai gia đình còn lại cũng phải lấy tiền, điều kiện của gia đình anh trai cũng ở mức trung bình, Trịnh Châu là người tính tình nhạy cảm, đến lúc đó bà có lòng tốt nhưng thành ra lại làm thành chuyện xấu, có thể bà sẽ bị anh chị em oán giận mình. Chẳng thà tranh thủ dịp Tết Nguyên Đán, khi mọi người đều gửi quà về nhà, bà cũng lén gửi quà để cuộc sống của bà cụ thoải mái hơn.
Nhà của họ bây giờ có những đồ dùng lớn như TV màu 14 inch, radio và máy giặt, nhưng bà cụ chỉ có một chiếc TV cũ đã qua sử dụng với ăng-ten dài, hơn nữa bông tuyết bay khắp nơi nên hiệu ứng xem thực sự không còn tốt nữa.
"Được." Hứa Cẩm Vi không nói hai lời mà đồng ý, Quý Á Trân là một bà cụ rất hòa ái, bà cũng rất yêu quý cháu gái của mình. Mặc dù lúc đó nguyên chủ mập mạp và tính tình khó ưa nhưng Quý Á Trân lại rất yêu thương, mỗi lần đến nhà bà ngoại, đều có thể ăn món sườn heo kho do bà ngoại nấu, nếu trong nhà có điều kiện nên tặng bà ngoại một chiếc TV màu là điều đương nhiên.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp