"Coi như là anh xin lỗi em, có thể em cũng không cần công phu sư tử ngoạm như vậy đi?" Hứa Quân nổi giận đùng đùng mà nhìn chằm chằm Trịnh Bình.
Chính là Trịnh Bình không chút nào tính toán nhượng bộ, từng chữ không ngừng nói: "Công phu sư tử ngoạm? Đây là tài sản chung của vợ chồng chúng ta. Tôi và Niếp Niếp đã hỏi ý kiến ​​luật sư, pháp luật quy định, nếu vợ hoặc chồng cùng người khác ở chung mà dẫn đến ly hôn, thì bên không có lỗi có quyền yêu cầu bồi thường thiệt hại. Nếu ra tòa thì tôi có cơ hội thắng. Nếu anh không đồng ý thì chúng ta sẽ gặp nhau tại tòa...."   
Con trai của bà Vương chính là học luật, tuy rằng còn chưa tốt nghiệp, nhưng kiến thức pháp luật nắm giữ đã tương đối đầy đủ, cậu ta đưa ra rất nhiều ý kiến cùng trợ giúp cho Trịnh Bình . Thật vô lý khi hai mẹ con họ phải sống trong một căn phòng tồi tàn, tối tăm và ẩm ướt, thậm chí không có nhà bếp và nhà vệ sinh đàng hoàng, vợ trước cùng con trai của Hứa Quân lại có thể sống trong khu tái định cư công cộng mới, tiêu tiền họ kiếm được như một cặp vợ chồng, tận hưởng một cuộc sống tốt hơn mẹ con họ! Cái này không công bằng!
Đầu năm nay ly hôn nói đơn giản cũng đơn giản, nói khó khăn cũng khó khăn, nếu hai vợ chồng không đạt được sự đồng thuận thì phải làm thủ tục pháp lý, như vậy nhất định phải đi ra tòa, nếu ra tòa thì cũng cần có giấy giới thiệu của người chủ. Trịnh Bình đã sớm từ chức, tất cả những gì bà phải làm chỉ cần ra đường và viết một lá thư giới thiệu. Dù việc ly hôn lan truyền sẽ không hay, nhưng bà không phải là người đã làm sai. Bà có gì phải sợ? Nhưng Hứa Quân sẽ gặp rắc rối, nếu chuyện này làm lớn lên, trường đại học nơi ông ta dạy biết chuyện, nhà trường nhất định sẽ đuổi việc ông ta, dù sao thì danh tiếng của một trường đại học vẫn rất quan trọng, không thể cho phép một người có tư cách đạo đức xấu làm giáo viên trong trường học.
"Em. . . !" Quả nhiên, Trịnh Bình nhắc tới việc ra tòa, Hứa Quân khí thế lập tức liền yếu đi, ông ta rốt cuộc cũng là một giáo sư đại học, ông ta vẫn có kiến ​​thức pháp luật cơ bản, ông ta biết chính mình là người làm sai, nếu thật sự làm rõ ra, ông ta tổn thất tuyệt đối so với Trịnh Bình lớn hơn rất nhiều.
Một lúc lâu sau, Hứa Quân mới thở dài, hạ thấp thái độ nói với Trịnh Bình : "Cho tôi chút thời gian suy nghĩ được không. . . ?"
Trịnh Bình hít sâu một hơi, lạnh lùng mà trả lời, "Tôi có thể cho anh ba ngày thời gian, nhưng nếu đến lúc đó còn không có cho tôi một câu trả lời, chúng ta liền gặp nhau ở toà án ."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play