Buổi sáng, Hứa Cẩm Vi rất là ngoài ý muốn nhận lấy hai hộp cơm trưa từ trong tay Trịnh Bình.
"Mẹ, sao hôm nay mẹ lại chuẩn bị cho con tới hai hộp cơm a?"
"Đây là cho người bạn học kia của con." Trịnh Bình vừa chất đồ lên xe ba bánh vừa trả lời, "Người ta giúp chúng ta, dù sao cũng phải cảm ơn người ta, nhà chúng ta cũng không có gì đáng giá, chỉ có tay nghề của mẹ tạm được nên làm cho thằng bé ít đồ ăn, con cầm đi, xem thử có hợp khẩu vị của thằng bé hay không, nếu thích thì sau này mẹ có thể thuận tiện làm nhiều một chút cho nó."
Hứa Cẩm Vi vốn tưởng rằng chuyện phiếu lương thực cứ như vậy mà trôi qua nhưng lại không nghĩ tới Trịnh Bình vẫn còn nhớ , thậm chí còn muốn nấu cơm lâu dài cho Thẩm Lâm Xuyên.
Cô mở hộp cơm ra nhìn một cái, bên trong lại là hai miếng thịt kho được cắt vuông vức, còn có khoai tây và một quả trứng gà, đều được nấu chung với thịt kho, trên lớp cơm đầy ắp trắng như tuyết, nhìn vừa sệt vừa bóng nhẫy khiến người ta muốn há to miệng nhoàm một miếng.
Nhưng mà Trịnh Bình cũng không để con gái mình chịu thiệt, đồ ăn trong hai hộp cơm đều giống nhau như đúc.
"Mẹ, cũng không cần khách sáo như vậy mà? Chúng ta cũng trả tiền cho người ta rồi." Hứa Cẩm Vi có chút tiếc thịt nhà mình, có lẽ Trịnh Bình đã làm hết tất cả số thịt heo đã đổi trước đó, "Hơn nữa, làm một lần cũng đủ rồi, ngày nào cũng làm không phải lỗ hay sao?"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play