Khi còn nhỏ cậu đã phát hiện ra mình khác với những người khác, những đứa trẻ khác khi ngã sẽ khóc lóc thảm thiết và kêu đau, cậu lại không bao giờ khóc và cũng không bao giờ cảm thấy đau đớn.
Khi đó, bé Lâm Thanh Yến nói với mẹ Chu Nguyệt Lan rằng mình không cảm thấy đau đớn, nhưng Chu Nguyệt Lan không coi trọng điều đó, cho rằng con mình chỉ nói bậy, sau đó bà càng mất kiên nhẫn khi cậu nói thêm nhiều lần.
“Còn nhỏ không học hành cho tốt, hết lần này đến lần khác nói dối, thường ngày mẹ dạy con như thế nào? Rốt cuộc con có nghe hiểu hay không?”
Sau này, chậm rãi lớn lên Lâm Thanh Yến cũng không bao giờ nhắc đến chuyện này nữa. Dù sao thì nó cũng sẽ không được coi trọng.
Đôi lúc cậu nghĩ, nếu mình nói với Cố Phi rằng mình không cảm nhận được cơn đau thì người đàn ông này sẽ phản ứng thế nào? Cậu cũng không biết, nhưng cậu biết Cố Phi chắc chắn sẽ không giống như mẹ.
...
Sau khi ngừng suy nghĩ, Lâm Thanh Yến từng bước một đi lên cầu thang, đứng trước cửa nhà.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play