Bởi vì tức giận nên An Thanh Yến vừa về nhà đã trốn trong phòng, thậm chí còn không ăn cơm chiều.
Trong phòng âm thanh ọt ọt vang lên rõ ràng khác thường. Sau khi trải qua sự việc đáng xấu hổ ở quán cà phê, sự xấu hổ này đối với An Thanh Yến chẳng là gì cả, thậm chí cậu còn oán hận nhìn chằm chằm người đàn ông trước mặt cười nhưng cứ như không cười.
Tất cả là lỗi của anh!
Cố Phi giơ tay sờ lên đầu thiếu niên, nhẹ nhàng dỗ dành: "Có đói không? Xuống ăn cơm?"
An Thanh Yến quay mặt lại nói: " Không ăn."
Cố Phi: "Vậy anh đi xuống ăn cơm trước."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT