Mỗi ngày cậu đều đi theo anh trai như một cái đuôi nhỏ, anh trai dần dần bắt đầu chấp nhận cậu đến gần, chủ động nói chuyện với cậu, mang cho cậu đủ loại đồ ăn vặt ngon miệng, thậm chí còn cười với cậu…
Từ giữa những dòng chữ, Lâm Thanh Yến có thể cảm nhận được rằng khi cậu 8 tuổi, cậu đã rất vui vẻ khi được ở cùng anh trai trong "lâu đài". Mục cuối cùng trong nhật ký của cậu viết:
Thứ Sáu, ngày 28 tháng 8 năm 2005, Hôm nay trời nắng đẹp.
Hôm nay anh trai tặng mình một chiếc bánh kem nhỏ xinh. Đây là chiếc bánh kem ngon nhất mà mình từng được ăn. Nếu năm nào mình cũng được ăn một chiếc bánh như thế này vào ngày sinh nhật của mình thì tuyệt biết mấy. Nhưng mà mẹ chỉ tổ chức sinh nhật cho em trai, từ trước đến nay mình chưa được ăn sinh nhật.
Đúng rồi, hôm nay anh trai còn cười với mình, anh ấy cười lên thật đẹp giống như thiên sứ, thật muốn ở bên anh ấy mãi mãi, như vậy mình có thể ăn bánh kem mỗi ngày!
Sau đó không có nội dung gì nữa, về việc nguyện vọng trong nhật ký có thành hiện thực hay không, câu trả lời là không. Trong trí nhớ của Lâm Thanh Yến người gọi là "anh trai" này chưa từng xuất hiện.
Cậu cũng không có bánh để ăn hàng ngày.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play