Trước khi đến, bọn họ đã dự đoán trước nơi Lâm Thanh Yến ở sẽ tệ đến mức nào, nhưng khi thực sự nhìn thấy, ảnh hưởng đến tầm nhìn của bọn họ là lớn nhất.
Nơi này quá tồi tàn sao con người có thể ở , nhưng Yến Yến lại sống ở đây mười chín năm, một cuộc sống vốn ngay từ đầu không thuộc về cậu.
“Tòa nhà này tuy cũ nhưng vẫn có thể ở được.” Lâm Thanh Yến có chút ngượng ngùng giơ tay sờ gáy, ngượng ngùng nói: “Nhà con... Trước kia ở tầng hai."
"Không sao đâu." Tống Thư Mạn nắm tay con trai út, bà nhìn cậu bằng ánh mắt yêu thương và dịu dàng, giọng điệu cũng giống hệt như vậy, "Yến Yến con dẫn chúng ta lên đi."
Vẻ mặt trên những người khác đều giống nhau.
“Được.” Lâm Thanh Yến kỳ thật không muốn người nhà biết cuộc sống trước đây của cậu tệ hại đến mức nào, đây đều là chuyện của quá khứ có biết cũng không thể thay đổi được chỉ tăng thêm lo lắng nữa.
Hiện tại cậu sống rất tốt đã đủ rồi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play