Sao trước đây cậu không nhận ra Cố Phi có kiểu trêu đùa này vậy? Tuổi tâm lý của mình cũng đã hai mươi bốn tuổi rồi, giờ lại được coi như đứa nhỏ bốn tuổi.
Ăn xong, Cố Phi lấy khăn ăn ra, cẩn thận lau miệng Lâm Thanh Yến, sau đó từ trong túi móc ra một viên kẹo mận quen thuộc.
Lâm Thanh Yến kinh ngạc nhìn hắn mở lớp kẹo đưa lên miệng, do dự một chút cắn viên kẹo vào trong miệng. Đôi môi mềm mại không thể tránh khỏi chạm vào lòng bàn tay của người đàn ông.
Một cảm giác tê dại truyền từ lòng bàn tay đến trái tim của người đàn ông, những ngón tay với khớp xương rõ ràng theo nhịp đập trái tim khẽ cong lên, sau đó bình tĩnh rút tay lại.
“Anh Phi, em đi dọn dẹp vali trước.” Chàng trai ngậm kẹo trong miệng, một bên má phồng lên, sắc hồng trên mặt còn chưa nguôi ngoai, nói xong liền vội vàng rời khỏi nhà ăn.
Cố Phi quay mặt đi, tiếp tục ăn.
Vừa rồi hắn chỉ tập trung cho Lâm Thanh Yến ăn, bản thân thì vẫn chưa ăn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT