Dương Tĩnh thấy Tô Niệm Chi sững sờ nhìn mình, cô ấy lại gọi: “Đồng chí Tô.”
“Hả?”
Tô Niệm Chi lập tức lấy lại tinh thần, đáy mắt hiện lên một chút hứng thú. Thế nhưng cô cũng rất nhanh điều chỉnh lại cảm xúc của mình.
“Cô muốn kinh doanh lụa Hương Vân à? Vì sao?”
Theo lý thuyết cô ấy có vài cửa hàng bách hóa thì căn bản không thiếu tiền tiêu.
Lụa Hương Vân của cô cũng chỉ vừa mới xuất hiện, có thể khiến Dương Tĩnh chạy tới cửa thì chắc hẳn không chỉ có mỗi lý do này nhỉ?
Quả nhiên Dương Tĩnh có chút khó xử ậm ừ, cô ấy liếc nhìn về vị trí phòng ở.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT