Ánh mắt của Tô Niệm Chi lay động. Giọng nói mềm mại, cô nói: “Đồng chí Lăng, ngại quá, tôi và anh hai chỉ vừa mới biết chuyện Lăng Sương bị mất tích thôi. Chúng tôi muốn biết thêm về tình hình hiện tại.”
Anh cả của Lăng Sương nghiêm nghị nhìn Tô Niệm Chi, ánh mắt quét khắp người cô. Tô Triết Vũ theo bản năng dùng cơ thể che khuất tầm nhìn của anh ấy, kiên trì nói: “Anh Lăng, rốt cuộc đồng chí Lăng Sương đã xảy ra chuyện gì?”
Tô Niệm Chi đối mặt với uy áp như vậy cũng không sợ hãi, giọng nói vẫn vững vàng, bình tĩnh như mặt hồ: “Đồng chí Lăng, làm phiền anh rồi. Người như anh cả của Lăng Sương chắc chắn sẽ không so đo với anh hai anh ấy. Anh ấy làm như vậy chỉ là đang dò xét anh hai mà thôi.”
Người đàn ông cụp mí mắt xuống: “Mấy người ngồi đi. Tôi đã cử người điều tra chuyện của Sương Sương rồi. Có lẽ liên quan tới vụ án hội trước. Con bé xử lý, bạn bè của tôi cũng đã hỗ trợ tìm kiếm. Tạm thời, trước mắt chưa có tin tức gì.”
Tô Niệm Chi có vẻ hiểu rõ vụ án: “Có tiện kể một chút không? Tôi có thể tìm người giúp đỡ đôi chút.”
Người đàn ông khẽ gật đầu: “Là một vụ án với người ngoại ý muốn. Hồi trước, Sương Sương được cục cảnh sát mời đến hỗ trợ phát họa chân dung nghi phạm. Thế nhưng kết luận là người đàn ông bị hại trượt chân rơi từ trên núi xuống vách đá rồi chết. Người nông dân chứng kiến chỉ là một người tâm thần, không được bình thường mà thôi.”
Tô Niệm Chi khẽ mím môi, cô thầm nghĩ một lát rồi hỏi: “Chuyện xảy ra ở nhà hàng hôm đó bên anh đã điều tra chưa?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play