Lúc này, Tô Niệm Chi chắc chắn không nghĩ nhiều như vậy vì tinh thần lực của Văn Mộ Nguyệt mạnh hơn so với người bình thường. Do đó, Tô Niệm Chi phải tiêu hao nhiều tinh thần lực hơn để khống chế cô ta. Văn Mộ Nguyệt hiện đang hoàn toàn lúng túng; cô ta không thể điều khiển được chân tay của mình nữa. Cô ta đang thực sự bò lên mà không có chút năng lực phản kháng nào và đã bị bắt ngay lập tức.
Tô Niệm Chi vội vàng đi xem xét tình huống của Mao Mao. May quá, cậu bé chỉ bị ngất đi. Cô nhìn người đối diện bằng ánh mắt sắc bén, nhìn từng centimet một. Nếu như ánh mắt của cô có thể giết người, thì đối phương đã chết vô số lần rồi. 
Bây giờ, cô không biết toàn thân mình bị sao nữa, chỉ cảm thấy đầu căng căng. 
“Đồng chí Tô, đồng chí ổn không?” 
Trước mắt Tô Niệm Chi tối sầm lại rồi cô ngất liệm đi. 
Tại bệnh viện, bên ngoài phòng bệnh, Tần Khiếu Vân nghe Đổng Lương Bình đứng ở phía đối diện nói chuyện với vẻ mặt u ám: 
“Phó tiểu đoàn trưởng Tần, không phải tôi nghi ngờ đồng chí Tô, chỉ là chuyện này đúng là không thể tưởng tượng được. Tôi có thể không báo cáo, nhưng chúng ta không thể bịt được miệng của Văn Mộ Nguyệt. Bên phía sư đoàn trưởng Lâm đã phái người theo vào rồi. Tôi nghĩ là phía anh cũng nên chuẩn bị tâm lý đi.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play