Tô Niệm Chi cứ nhìn chằm chằm vào Dương Tĩnh với ánh mắt lạnh lùng, không nói gì. Dương Tĩnh cảm thấy xấu hổ đến mức ngón chân cô ấy gần như muốn co quắp lại. Cuối cùng, Tô Niệm Chi thở dài một tiếng. Cô vỗ nhẹ lên lưng Dương Tĩnh.
“Chị dâu của cô đến đây, chuyện này vốn dĩ cô ấy mới là người quan trọng nhất.”
Dương Tĩnh vội vàng phủ nhận.
“Chi Chi, tinh thần của chị dâu tôi không được tốt.”
Tô Niệm Chi cau mày, cảm thấy không tin tưởng lắm. Cuối cùng, Dương Tĩnh vẫn không thể thành công. Tô Niệm Chi nhìn thấy bộ dạng của cô ấy cũng không mềm lòng. Dương Tĩnh kinh doanh thì giỏi, nhưng khi xử lý chuyện này cứ như là đầu óc bị xát sống ăn mất vậy. Có chút ngốc nghếch. Cô ấy thậm chí còn không biết người phụ nữ kia rốt cuộc đã làm mất Mao Mao như thế nào. Cô chắc chắn chị dâu của cô ấy có vấn đề. Cô tin vào trực giác của mình, nhưng cũng không lâu sau, cô lấy ra thứ trong ngăn kéo. Nhìn một cái, điều Lục Ngang đi điều tra chẳng phải là gia cảnh của chị dâu Dương Tĩnh sao. Lão Lục cảm thấy chuyện của nhà họ Dương hồi đó rất kỳ lạ, nên đã bí mật điều tra toàn bộ từ đầu đến cuối. Chắc chắn sẽ tìm ra được gì đó. Nếu không có vấn đề, chuyện Mao Mao nhận họ cũng không sao cả. Nếu có vấn đề, Tô Niệm Chi siết chặt nắm đắm một chút thì đừng trách cô không khách khí. Nhưng trước mắt có một việc quan trọng hơn, đó là anh trai cô vẫn chưa biết, Mao Mao cũng không biết làm sao để cho hai người này biết lại trở thành một vấn đề đau đầu.
Khi Tô Niệm Chi đang định làm sao để báo chuyện này cho gia đình một cách tốt nhất thì xảy ra một chuyện ngoài dự tính của cô. Cô vốn định nói trước với anh trai, đợi anh trai chấp nhận rồi để anh trai cùng cô nói chuyện này với Mao Mao. Dù nhiều năm qua Mao Mao biết mình không phải con ruột, nhưng đứa trẻ này lại hoàn toàn coi Tô Triết Văn như ba ruột. Có anh trai giúp nói rõ mọi chuyện, Mao Mao sẽ dễ chấp nhận hơn. Cô tin, dù Mao Mao nhận tổ quy tông, anh trai cô cũng sẽ dành cho Mao Mao rất nhiều tình thương. Nhưng kế hoạch không theo kịp sự thay đổi.
Sau khi Dương Tĩnh rời đi, Tô Niệm Chi bận rộn một lúc rồi khóa cửa, đi về nhà. Lúc này, các binh sĩ cũng vừa tập luyện xong, quay về doanh trại dưới ánh hoàng hôn. Từng gương mặt trẻ trung tràn đầy sức sống khiến cuộc sống tràn đầy hy vọng. Đáng tiếc là một bóng hình đã phá vỡ sự đẹp đẽ này.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT