Sau khi xác nhận Chu Hoài An sẽ không rời đi,Tống Cảnh Tây mới yên tâm nhắm mắt lại.
Do uống thuốc, cô có phần cảm thấy buồn ngủ, một lúc sau thì thật sự đã ngủ thiếp đi.
Trong khoảng thời gian ngắn ngủi hai mươi phút đó, cô đã mơ một giấc mơ.
Cô mơ thấy mình đang ăn cơm ở nhà cũ, trên bàn có mặt cha và mẹ kế, mọi người đang trò chuyện vui vẻ. Đột nhiên có người xông vào nhà, cha cô ngay lập tức dẫn cô và mẹ kế bắt đầu chạy trốn.
Trong giấc mơ họ chạy rất xa nhưng khi đến bãi biển, cha cô bỗng nhiên buông tay cô ra.
“Tây Tây, con ở đây chờ cha, cha sẽ về đón con sau.”
Rồi họ lên thuyền rời đi mặc cho cô gọi to đến thế nào ở bờ biển cũng không có ai đáp lại.
Tống Cảnh Tây tỉnh dậy từ giấc mơ, mở to mắt, ngơ ngẩn vài giây.
Trong phòng bệnh rất yên tĩnh, yên tĩnh đến mức cô như thể có thể nghe thấy từng nhịp tim của mình, từng nhịp một, thậm chí cả màng nhĩ cũng đang rung lên.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT