Thời tiết vừa hạ nhiệt, hai người già bị bệnh, buổi tối Tần Minh Hồi trở về phòng, cũng ho khan hai tiếng.

01 đặc biệt căng thẳng, tiến lại gần quét từ trên xuống dưới cho cô, lo lắng cô bệnh nặng còn chưa khỏi, lại nhiễm bệnh nhỏ.

"Mùa đông sắp đến rồi." Tần Minh Hồi khép lại áo khoác dày 01 khoác cho cô, nhìn ra bên ngoài, có chút cảm khái, “Lúc tôi vừa tỉnh lại, độ ấm vẫn là đầu hạ, chớp mắt cũng sắp đến mùa đông rồi."

01 lấy ra thuốc ho nghe nói là do hắn đặc chế, rót nước ấm cho co: "Tiểu tiểu thư, uống thuốc.”

Tần Minh Hồi bưng ly nước ấm áp, cảm giác hơi nóng lượn lờ bổ nhào vào trước mắt, cô nghe tiếng gió bên ngoài có chút lo lắng nói: "01, anh đi ra ngoài mấy ngày rồi, còn chưa trở về, khối thân thể kia của anh thật sự không có vấn đề sao? ”

Nói như thế nào thì kia cũng là chủ khống chế của hắn, vạn nhất bị tổn hại liền không xong.

01 giơ tay lên và nói, "Tôi đảm bảo không có vấn đề, kỳ thật đã đang trên đường trở về, một đường này phi thường thuận lợi, đã hoàn thành nhiệm vụ, ngày mai tiểu tiểu thư có thể nhìn thấy người máy lớn 01 trở lại.”

"Vậy là tốt rồi." Tần Minh Hồi cầm ly, thở dài, “Thời tiết không tốt, nghĩ đến anh ở một mình bên ngoài so với bình thường càng lo lắng hơn, hơn nữa còn nhớ người máy lớn 01.”

01 Đột nhiên một tay chống mặt đất, một tay giữ ngực. Làm Tần Minh Hồi giật nảy mình, vội vàng hỏi: "01?! ”

“Không có việc gì, chỉ là bộ dáng tiểu tiểu thư lo lắng làm cho người ta quá mức động tâm!” 01 nói.

Tần Minh Hồi: "..." 01, anh thật là mỗi ngày một bộ dáng, không biết hôm nay lại học được cái tri thức kỳ quái gì.

Đêm hôm khuya khoắt, mọi người đều yên tĩnh, duy chỉ có gió lạnh gào thét. Một bóng đen đội mũ trùm đầu xuất hiện trên đường phố, thân hình hắn nhanh nhẹn, giống như một cái bóng lóe lên xung quanh phòng ốc của các lão nhân, phi thường khả nghi.

Hắn đi đến thôn bên ngoài, dạo một vòng, lựa chọn vài chỗ, sau đó bắt đầu bận rộn.

Các lão nhân sáng hôm sau rời giường, từ trong phòng ấm áp đi ra, đối mặt không phải gió lạnh thấu xương, mà là gió ấm từ từ, độ ấm nên ngoài vậy mà cùng trong phòng không khác biệt lắm.

Những người già thức dậy muộn vẫn chưa rõ lý do tại sao, thức dậy sớm đã tìm thấy nguyên nhân độ ấm cao lên.

Chỉ thấy ở chung quanh thôn, đột nhiên xuất hiện bốn thiết bị khổng lồ kỳ quái, trên cột cao cao có một vòng tròn, hai bên trong và ngoài vòng tròn phân bố lá quạt lớn nhỏ, dùng một phương thức kỳ quái xoay tròn, nhìn qua giống cối xay gió, nhưng cũng không phải cối xay gió.

“Đây là ai làm gì đó?”

“Chính là cái này, làm cho nhiệt độ tăng lên?”

"Ta đã đo, nhiệt độ của cả làng ổn định từ 22°C đến 25°C, giống như nhiệt độ trong phòng. Đi ra khỏi các thiết bị này, nhiệt độ liền hạ thấp rất nhiều.”

"Đây là thiết bị để cho không khí ấm tuần hoàn, cố định nhiệt độ đi, chế tác nó như thế nào? Để ta đi nghiên cứu. ”

“Ai nha ông đừng làm hỏng!”

 

Tần Minh Hồi cũng đứng lên, nhìn thấy một đám người già đang thảo luận rốt cuộc là ai làm, cô quay đầu lại nhìn 01, giọng điệu khẳng định nói: "Là anh làm đi. ”

01 gật đầu nói: "Đúng vậy, hạ nhiệt độ có thể gây ra khả năng miễn dịch thấp cho người già cùng người bệnh không thoải mái, vì vậy tôi đã tìm thấy một cách từ cơ sở dữ liệu, mất hai ngày để hoàn thiện phương án, và xây dựng thiết bị đêm qua." ”

Tần Minh Hồi vi diệu mà từ giọng điệu của 01 nghe ra một chút cảm xúc chờ mong, vì vậy cô nói: "01 thực sự lợi hại! Đây là một mình anh làm ra sao? Thật tốt quá, độ ấm này quá thoải mái. ”

01 khiêm tốn mà khom người: "Không có gì, tiểu tiểu thư, chỉ là việc nhỏ mà thôi.”

Tần Minh Hồi cười nghĩ, hai ngày trước, khi đó chuyện Lệ Trạch nãi nãi sinh bệnh cô còn không biết đâu... Nhưng phỏng chừng 01 là biết, từ sau khi hắn xâm nhập vào hệ thống chính, hết thảy phát sinh ở nơi này đều không thể gạt được ánh mắt của hắn. Khi đó hắn đã nghĩ muốn chế tạo thiết bị sưởi ấm sao?

Huệ nãi nãi cũng tới, bà vừa đi vừa ho khan, ánh mắt kén chọn nhìn những thiết bị tuần hoàn gió ấm, lại hồ nghi liếc mắt nhìn 01 một cái, sau đó như có điều suy nghĩ nhìn xuống mặt đất.

"Khụ khụ! 01, cậu là chủ vận dụng quyền hạn hệ thống, kích hoạt một phần của ‘Duệ Sắt’, để cho nó tiến hành sưởi ấm đi? ”

Thủ đô Duệ Sắt của ‘Ma’ là một người máy khổng lồ, nó vẫn ngủ say ở chỗ này —— chuyện này trong lòng mọi người đều biết rõ, Tần Minh Hồi cũng có suy đoán.

01 thành thật nói: "Đúng vậy, đây là cách phương pháp thuận tiện và mau lẹ nhất.”

Huệ nãi nãi cắn răng, muốn mắng chửi, lại không biết mở miệng thế nào.

Quyền hạn của hệ thống chủ, trước kia chỉ ở trên người quản trị viên như bà, nhưng bởi vì hệ thống quá khổng lồ, bọn họ lại không dám trao cho hệ thống chủ này quyền tự chủ quản lý quá mạnh, cho nên tất cả chức năng đều cần bà ấy quản lý. Bà ấy lớn tuổi, hữu tâm vô lực, để phòng ngừa chẳng may xảy ra sai lầm, liền dứt khoát tắt hầu hết hệ thống, ngừng hoạt động rất nhiều chức năng.

Hiện tại 01 cái tên dựa vào xâm lấn chiếm được quyền hạn của hệ thống chủ, tốc độ vận hành của nó so với bà nhanh hơn nhiều, trong thời gian ngắn liền nắm giữ các loại chức năng của hệ thống chủ, hơn nữa còn dùng vô cùng nhuần nhuyễn.

Bà có nghĩ thầm phát giận, định cưỡng chế 01 tắt những thứ này, nhưng nhìn khuôn mặt thư giãn của đám bạn già thoải mái trong gió ấm, bà lại không nói nên lời.

Thấy Huệ nãi nãi lại ngồi sang một bên tự giận dỗi mình, Tần Minh Hồi nhéo tay 01, bảo hắn ngồi sang một bên, tự mình đi đến bên cạnh Huệ nãi nãi. 01 lục tìm ở trên người, đưa cho cô một cái chén giữ ấm, Tần Minh Hồi sửng sốt nở nụ cười.

"Lại đến nói tốt cho 01 của cháu? Khụ khụ!", Huệ nãi nãi nói.

Tần Minh Hồi mở cốc giữ ấm rót cho bà một ly nước, ân cần hỏi: "Ho còn chưa tốt hơn một chút sao ạ? ”

Huệ nãi nãi hừ một tiếng, vẫn tiếp nhận ly nước nóng uống một ngụm. Bà ấy nhìn 01 ở gần đó giấu đầu lòi đuôi đưa lưng về phía họ, nói: "Tốt lên mới là lạ, cháu hỏi người máy của cháu đã làm ra chuyện gì tốt! Tức chết ta!”

"A? Anh ấy đã làm gì? Nếu là chuyện không tốt, cháu khẳng định sẽ hảo hảo tâm sự với anh ta.”

"Làm gì? Hừ!" Huệ nãi nãi đem chuyện 01 trùm một cái đầu mèo, đặc biệt đến diễn tình cảnh cẩu huyết đại chiến của mẹ chồng nàng dâu một lần. Tần Minh Hồi muốn nhịn, nhưng thật sự không thể nhịn xuống, bật cười.

Huệ nãi nãi trừng mắt nhìn cô: "Cháu còn cười?! ”

Tần Minh Hồi nói: "Như vậy không phải là tốt hơn sao? 01 cũng có tính tình, Huệ nãi nãi không thích hắn, hắn vẫn luôn có thể cảm giác được, hắn có thể dùng phương thức ấu trĩ này để phát tiết, cháu càng cảm thấy yên tâm.”

Huệ nãi nãi tiếp tục hừ hừ: "Cháu lại không nghĩ tới, hắn tính toán phân tích ra cách làm này càng có vẻ vô hại, cho nên mới cố ý làm như vậy, dùng để giảm bớt tâm lý phòng bị của cháu? ”

 

Tần Minh Hồi tươi cười lui đi, có chút bất đắc dĩ nói: "Vì sao thời điểm bà đối đãi với 01, mặc kệ hắn làm cái gì, phản ứng đầu tiên chính là phủ định cùng nghi ngờ? ”

"Tương tự như dạy một đứa trẻ có khuyết điểm, phủ nhận cùng nghi ngờ sẽ không làm cho nó tốt hơn, tin tưởng cùng dẫn đường mới có thể, nếu Huệ nãi nãi lo lắng rằng hắn sẽ trở nên đồi bại, có thể thử đi dạy dỗ hắn? Có lẽ sẽ không còn thành kiến như vậy đâu. Cháu thỉnh cầy nãi nãi cho 01 một chút tin tưởng, tin tưởng hắn hoàn toàn có thái độ thân thiện, thiện chí với tất cả mọi người, được không ạ? ”

Huệ nãi nãi vẫn nghĩ đến những lời này của Tần Minh Hồi, trở về chính nhà mình. Nhìn xung quanh một vòng, ngôi nhà của bà trống rỗng, nhiều thập kỷ như một ngày. Bà vịn bàn ngồi xuống ghế, vẻ mặt có chút ngẩn ngơ phiền muộn.

Bà bài xích 01, nguyên nhân lớn nhất là 01 đã chiếm được hệ thống chủ, có được quyền hạn quản lí. Là một người máy, năng lượng hắn có được quá cường đại, nếu như hắn muốn, hắn hiện tại thậm chí có thể dễ dàng hủy diệt tất cả bọn họ, mà bà không có cách nào đóng cửa 01. Sức mạnh không thể kiểm soát như vậy làm cho bà cảm thấy lo lắng, người máy không thể khống chế được viết trong lịch sử.

"Khụ khụ! Khụ khụ khụ! "Nghĩ đến xuất thần, Huệ nãi nãi dùng sức ho khan, hơn nửa ngày cũng không thể dừng lại.

Bỗng nhiên bà nghe được thanh âm rất nhỏ, nghiêng đầu nhìn, cánh tay máy móc nấu cơm trong nhà bà không có khởi động, nó nhận lấy nước nóng, cầm lấy bình thuốc bên cạnh nghe nói là thuốc trị ho, sau khi hâm thuốc, giao cho một người máy vệ sinh đang đỗ ở góc tường.

Người máy vệ sinh chậm chạp bưng thuốc tới, đưa đến trước mặt bà.

Nhà Huệ nãi nãi, có lẽ là ít máy móc phụ trợ nhất trong số tất cả các người già. Những cỗ máy này khi bà không có chủ động mở ra, căn bản sẽ không chủ động làm việc, hiện tại chúng nó tự động, hiển nhiên là bị 01 nào đó nắm giữ hệ thống chính điều khiển.

"..." Huệ nãi nãi trầm mặc một lát, nhận lấy chén thuốc trị ho kia, "Ta sẽ nhìn cậu, xem là ta sai rồi, hay là tiểu tiểu thư của cậu sai rồi. ”

Bà ấy vừa dứt lời, thiết bị phát truyền thông bên tường bỗng nhiên tự động mở ra, vang lên một trận tiếng bước chân mô phỏng hiệu ứng âm thanh, tựa hồ là ai đang đến gần, tiếp theo là tiếng gõ cửa rắc rắc, tiếng mở cửa, sau đó một câu máy móc nói "Quấy rầy, tôi đến là muốn nói một câu, tiểu tiểu thư khẳng định sẽ không sai, tạm biệt. ”

Sau một loạt động tĩnh này, thiết bị phát sóng truyền thông bị tắt, trong phòng lại khôi phục yên tĩnh.

Huệ nãi nãi cầm ly, bị 01 phản nghịch chọc tức, trán lại nổi lên hai gân xanh.

Cố tình lúc này người máy y tế gia đình của bà ấy lại tự động khởi động, lại đây đo huyết áp cho bà ấy.

Huệ nãi nãi: “...”

Nhiệt độ trong thôn trở nên thích hợp, những người già lúc trước vẫn luôn ở trong nhà lại ra ngoài đi lại, mọi người tụ tập dưới gốc cây lớn ở trung tâm quảng trường, phơi nắng nói chuyện phiếm, chỉ có Huệ nãi nãi không có ở đây. Mọi người trò chuyện, lại nói đến 01.

"Kỳ thật Huệ cũng không cần bài xích 01 như vậy, ta thấy hắn ấy kỳ thật cũng không tệ a." Một vị lão nhân nói như vậy.

Những người còn lại đều có chút kinh ngạc nhìn ông ấy, Lệ Trạch nãi nãi cũng ngừng đan len, hiếm lạ mà nói: "Trước đây không phải ông cũng giống Huệ sao, còn nói nên xóa bỏ hệ thống của 01 đâu. “

Lão nhân lúng túng nhìn những cành cây có vẻ thưa thớt trên đỉnh đầu, thì thầm: "Đây không phải là... Hai đêm trước, ta quên uống thuốc, nửa đêm phát bệnh, lại quên kê đơn người máy điều dưỡng, thiếu chút nữa đau chết ta rồi, lúc đó người máy điều dưỡng tự động mở, lại đây cho ta uống thuốc... Bây giờ ta đoán, có thể là 01 ở hệ thống bên kia ở ra người máy điều dưỡng.”

“Chỉ chuyện này mà nói, ta nên cảm tạ hắn.”

Lệ Trạc nãi nãi buồn cười: "Cảm ơn hắn thì tự ông đi nói với hắn, ông nói với tôi làm cái gì.”

Lão nhân rầm rì hai tiếng, không nói.

Tần Minh Hồi vừa mới phát bệnh một hồi, uống thuốc, tóc tai bù xù ngồi trên giường. 01 ôm cô, tay vỗ về tóc cô, nhìn gương mặt quá mức tái nhợt của cô, không muốn buông cô xuống, cứ như vậy để cô tựa vào trong ngực mình. Tần Minh Hồi cũng mặc kệ hắn, cô đau đến không muốn nhúc nhích, nhìn thấy trong khe hở khăn trùm đầu nhỏ giọt nước, đưa tay mở mũ trùm đầu nhìn hắn nói: "01, anh bị rỉ nước...? ”

“Kỳ thật lúc trước tôi đã muốn hỏi anh, nước mắt này của anh làm sao làm được?”

01 nói: "Vì để càng giống nhân loại, tôi đã làm một hệ thống tuyến lệ tinh tế, đem một ít nước chứa đựng trong cơ thể, khi cảm xúc bi thương sinh ra sẽ ngưng tụ thành nước mắt chảy ra.”

Tần Minh Hồi tò mò nhìn một giọt nước mắt trên đầu ngón tay mình, nếm thử, kinh ngạc nói: "Vị mặn? ”

01 thực sự chú ý đến từng chi tiết.

01 trả lời: "Vâng, nước tôi chứa đựng trong thân thể bỏ thêm muối mặn cùng với đường ngọt. Như vậy vạn nhất tiểu tiểu thư ở bên ngoài khát nước, nhất thời tìm không thấy nước, liền có thể trực tiếp lấy ra uống. ”

"Còn có thể hâm nóng." Hắn nói thêm

Nói về chức năng của mình, 01 luôn luôn là một phần nghiêm túc, mang theo ba phần ý nghĩa triển lãm vật quý.

Đột nhiên mắt hắn nhìn ra bên ngoài, nói: "Tiểu tiểu thư, tôi sắp đến rồi, ba phút sau đến bên ngoài thôn. ”

"Đã trở lại sao?" Tần Minh Hồi cao hứng đứng dậy, "Vậy chúng ta đi đón anh.”

Các cô đến cổng thôn, thời gian vừa vặn, vừa lúc nhìn thấy người máy khổng lồ 01 đi đến bên ngoài thôn. Hoàn toàn bất đồng với bộ dáng trước khi hắn rời đi, người máy 01 hiện tại có thể nói là hoàn toàn thay đổi, trên thân thể khổng lồ của hắn có rất nhiều dấu vết bị chất lỏng ăn mòn lưu lại, đôi mắt tròn trên đầu vỡ vụn, ngoại trừ phòng điều khiển trên ngực bảo quản coi như hoàn hảo, những nơi khác đều có mức độ tổn thương khác nhau.

Cùng với vẻ ngoài tồi tệ của hắn, điều đáng chú ý không kém là thành quả to lớn của hắn. Hắn thế nhưng dùng vỏ ngoài bị rách nát của mình, kéo hơn mười mấy con Huyết Trùng trở về, một chuỗi dài Huyết Trùng kéo ở phía sau xếp thành núi nhỏ, ngoài ra, còn có thứ như nham thạch màu trắng bị hắn ôm vào trong ngực.

“Sao lại biến thành cái dạng này!” Tần Minh Hồi nắm chặt tay 01, "Khó trách anh không chịu thả tình huống bên kia cho tôi!”

"Không có việc gì, tiểu tiểu thư, khối thân thể kia của tôi cũng không có hệ thống cảm giác đau đớn." 01 an ủi một câu, đem cô ôm lên không cho cô tới gần, "Tiểu tiểu thư, không thể đến gần nguồn lây nhiễm, cô sẽ lại cảm nhiễm một lần nữa.”

Tần Minh Hồi chỉ lo nhìn những tổn thương đó trên người 01, thiếu chút nữa quên chuyện này. Vừa định quay đầu đi tìm thiết bị bảo hộ, Huệ nãi nãi đội mũ trùm đầu, mặc quần áo kín mít đi tới.

"Mau mặc vào." Một bộ quần áo bảo hộ bị bà ấy ném lên đầu 01

Tần Minh Hồi cầm quần áo từ trên đầu 01 xuống, tự mình yên lặng mặc vào, 01 lại kiểm tra cẩn thận cho cô một lần nữa.

Những người già còn lại trong thôn cũng mặc quần áo bảo hộ, nhao nhao tránh vào trong kiến trúc, 01 ở bên ngoài thôn lúc này mới mang theo những con huyết trùng kia đi vào thôn, trực tiếp đi vào kiến trúc chế dược kia. Phàm là nơi hắn đi qua, đều có người máy tiến hành làm sạch cẩn thận, không để cho nguồn lây lây nhiễm chung quanh.

"Đi thôi, mấy đứa cùng ta đi học chế dược." Huệ nãi nãi đeo giăng tay, phân phó Tần Minh Hồi cùng 01.

Tần Minh Hồi: “Vâng, được ạ. ”

01: “ Mặc dù tôi cũng muốn nói 'Vâng', nhưng tôi đã học xong. ”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play