Nếu không phải Tống Mộ Chi nhắc đến từ này, Cam Mật tuyệt đối sẽ không nhớ đến chuyện tương tự.
Giống như vừa rồi, cô đắm chìm trong việc cô nhìn về phía vùng đất bằng phẳng vắng vẻ rộng rãi, trong lòng đều tràn đầy mùi tươi mát xông vào mũi.
Gió thu thổi tóc cô bay lên, rất nhột.
Cô gái nhỏ hất tóc xõa ra, giương cằm lên, ánh mắt rơi trên khuôn mặt anh, giọng nói mang theo sự hưng phấn: “Anh lại biết gần đây em muốn cưỡi ngựa?”
“Chính em đích thân mở miệng, lúc này lại không sạch sành sanh.” Tống Mộ Chi rũ mắt nhìn cô, bàn tay bám vào bên eo cô mang theo lực đạo, dễ dàng ôm người đến gần trước mặt: “Cam Mật, em tuổi con cá vàng?”
Cô gái nhỏ vốn nắm chặt nửa bên cánh tay của anh, lúc này bị hành động siết chặt không ngừng của Tống Mộ Chi kéo đến mức gần như nghiêng người nằm ngang trước mặt anh.
Ở góc nhìn ngẩng đầu nhìn anh như vậy cũng mang tới một số nhận thức chậm chạp nào đó.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT