Cửa sổ sát đất lại được kéo ra, chốc lát lại được đóng lại. Hai tấm rèm cửa nặng nề thuận thế đong đưa, rơi xuống đất rồi khép lại.
Cảnh tượng trong đại viện bên ngoài cửa sổ trong nháy mắt bị che đậy.
Cam Mật nửa áp sát trong ngực Tống Mộ Chi, dễ dàng bị xách lên.
“...”
Không để lại cho cô nửa giây có thể dùng để giãy giụa.
Giống như búp bê vải rách bị tùy ý bài bố.
“Em là người chứ không phải là vải rách…”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play