Cam Mật biết mình bị mưa làm ướt rồi, ẩm ướt và dinh dính như thế sẽ không lừa người ta, nhưng bàn đến toàn thân, cô vốn dĩ không chú ý đến được, cũng không nhìn thấy được toàn bộ.
Sau khi nghe câu nói đó của Tống Mộ Chi, cô theo bản năng nhìn xung quanh mình.
Kết quả đầu vừa mới xoay được một độ cong thì lại tiếp tục bị cỗ sức lực khép áo của anh kéo quay lại.
“Đừng nhìn nữa, ở tòa nhà số một này không có người khác.”
Tống Mộ Chi thoáng dùng chút lực, nói xong thì túm người lại.
Vừa rồi anh chạm vào cằm cô như vậy, kéo theo một hoạt hành động sau đó đều có vẻ cực kỳ tự nhiên.
Mà xúc cảm chợt lóe lên cũng bởi vì lực đạo cực kỳ mạnh giữa ngón tay của anh mà trở lại trong lòng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play