Sự yên lặng vô biên cuốn tới, trong đại viện chỉ có tiếng gió thổi qua, lá và chạc cây rì rào xào xạc.
Cam Mật cứ như vậy mà đón lấy ánh mắt thăm dò qua của Tống Mộ Chi.
Anh không quan tâm, ánh mắt không nghiêng lệch khóa cô lại.
“...”
Vì sao mỗi lần người mở miệng là Tống Ngải Thiên mà kết quả người gặp nạn lại là cô?
“Anh!” Tống Ngải Thiên lắc chìa khóa xe trong tay, hướng về phía anh lấy lòng cười cười: “Tụi em đâu có nói anh đâu, tụi em chỉ đơn giản là nói một chút…”
Dừng lại một chút, cô ấy cố gắng dùng một chuỗi câu hỏi để làm suy yếu một vài sự thật tồn tại khách quan, nhanh chóng bắt đầu phương pháp ném bom: “Anh về khi nào vậy? Không phải là anh đang ăn cơm với cậu nhỏ sao? Ồ đúng rồi anh đứng đó lúc nào lại không có chút động tĩnh nào cả…”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play