Cớ Sao Giọng Điệu Và Vẻ Mặt Của Cô Ấy Lại Trêu Người Đến Thế?

Chương 9


1 tháng

trướctiếp

Vấn đề có tình bạn trong sáng giữa những người khác giới hay không đã tồn tại từ xa xưa đến nay, nhưng chưa bao giờ có được câu trả lời chính xác, mọi chuyện tùy thuộc vào từng người.

Quan điểm của Diệp Linh Thính có phần quá tuyệt đối, nhưng cũng là một luận điểm chính.

Người dẫn chương trình giữ thái độ trung lập, chỉ có quan điểm của Hướng Vân Sương và Diệp Linh Thính là quá tuyệt đối, những người khác đều phát biểu khái quát, hoặc không đưa ra đánh giá.

Tổ chương trình phía sau hậu trường càng xem càng hài lòng.

"Diệp Linh Thính và Hướng Vân Sương thực sự có mâu thuẫn à?"

"Lần này chúng ta đã tìm đúng người rồi, hậu kỳ sẽ tập trung cắt nối lời phát biểu của hai người họ."

Thứ tự phát biểu của Hướng Vân Sương và Diệp Linh Thính cách nhau khá xa, nhưng thông qua việc cắt nối hậu kỳ, hoàn toàn có thể biến thành cảnh hai người "đối đầu gay gắt".

Đạo diễn vô cùng hài lòng, nâng cốc dưỡng sinh lên, cười tít mắt: "Tập này chắc chắn sẽ rất đáng xem."

Trên sân khấu, mọi người cười đùa rôm rả, vui vẻ hòa thuận, không biết rằng Hướng Vân Sương đang đeo mặt nạ tươi cười giả tạo, tức đến muốn phát điên!

Ngay khi buổi ghi hình kết thúc, Hướng Vân Sương lập tức bỏ đi.

Trợ lý hiểu rõ nguyên nhân cô ta cáu kỉnh, đưa cốc nước tới khẽ hỏi: "Chị Sương, chẳng lẽ chúng ta cứ để cô ta ngang ngược như vậy sao?"

Hướng Vân Sương hít thở sâu liên tục mới có thể kìm nén cơn giận: "Đừng vội, tình hình hiện tại chưa rõ ràng, quan sát thêm đã."

Hôm qua, Diệp Linh Thính lên tầng cao nhất và suốt đêm không về, cô ta đã nhờ trợ lý đi điều tra thời gian quẹt thẻ thang máy, nhưng chỉ nhận được câu trả lời thế này từ lễ tân: "Nội quy của chúng tôi là không được tiết lộ thông tin riêng tư của khách hàng."

Dù dùng th/ủ đ/oạ/n h/ố/i l/ộ cũng vô dụng.

Thảo nào một người mới nho nhỏ lại dám ngang nhiên đối đầu với cô ta, hóa ra là đi quyến rũ Hoắc Cẩn Hành.

Điều khiến cô ta khó xử là không biết thái độ của Hoắc Cẩn Hành đối với Diệp Linh Thính là hứng th/ú nhất thời hay là nghiện rồi, tạm thời không thể đối đầu trực diện với Diệp Linh Thính.

Sau khi kết thúc công việc, Triệu Khả D/ụ/c lại ngỏ lời mời Diệp Linh Thính: "Tiểu Diệp, chúng ta cùng đi ăn cơm nhé?"

Diệp Linh Thính không hiểu sao anh ta lại cứ khăng khăng muốn đi ăn cơm, Triệu Khả D/ụ/c vô tư, thường xuyên thốt ra những câu cửa miệng trên mạng: "Ăn là chính, sống là phụ."

"Không được, tôi còn có việc." Diệp Linh Thính từ chối dứt khoát, động tác xoay người rời đi cũng rất dứt khoát.

Người dẫn chương trình chơi rất thân với Triệu Khả D/ụ/c lặng lẽ đi đến sau lưng anh ta, vỗ vai: "Thích à?"

Triệu Khả D/ụ/c chỉ vào mặt mình: "Anh thấy tôi xứng không?"

Anh ta không phải là ngôi sao dựa vào nhan sắc để kiếm sống, so với những ngôi sao nam khác trong giới, anh ta chỉ có thể coi là có khuôn mặt bình thường, không thể sánh được với một mỹ nữ xinh đẹp như Diệp Linh Thính.

Người bình thường thực sự không xứng với khuôn mặt và khí chất của Diệp Linh Thính.

Anh ta chỉ cảm thấy phong cách hành sự của Diệp Linh Thính không giống như một người mới không có chỗ dựa. Dù cô đang che giấu thân phận hay tính tình vốn có đã vậy thì cô cũng là một nữ diễn viên dám khiêu khích Hướng Vân Sương, nếu anh ta kết giao sẽ không thiệt.

Nhưng theo như anh ta quan sát, Diệp Linh Thính có vẻ thích một mình hơn. Ngoài công việc ra, cô chưa từng giao lưu quá nhiều với họ.

Triệu Khả D/ụ/c suy nghĩ lòng vòng, nhưng Diệp Linh Thính thực sự có việc.

Bãi đỗ xe, thư ký Chu đã đợi sẵn ở bên ngoài: "Cô Thính Thính, tổng giám đốc Hoắc bảo tôi đưa cô qua đó."

"Đi đâu thế?"

"Vân Thiên Lệ Cảnh, là một khu nghỉ dưỡng có suối nước nóng."

Khi thư ký Chu nói ra địa điểm, Diệp Linh Thính tiện tay tìm kiếm trên mạng, hoàn cảnh trên hình trông khá đẹp.

Suối nước nóng mùa thu thích hợp để thư giãn nghỉ ngơi, chỉ không biết tại sao người đàn ông bận tối mắt tối mũi kia lại đột nhiên muốn tới chỗ này.

Diệp Linh Thính tiện miệng hỏi: "Chuyện hợp tác của hai người ở thành phố F lần này đã đàm phán xong rồi sao?"

"Hiện tại đã ký kết thỏa thuận."

Hoắc Cẩn Hành không bao giờ né tránh việc Diệp Linh Thính hỏi về công việc. Nếu Diệp Linh Thính tò mò, thư ký Chu cũng sẽ dùng lời ngắn gọn thích hợp để nói cho cô nghe.

Cuộc đàm phán thương mại lần này không phải là lần hợp tác đầu tiên, có thể coi là nửa người quen cũ. Đối phương lại là người tính tình thẳng thắn hào sảng. Với tư cách là chủ nhà, ông ta nhiệt tình tiếp đón, mời Hoắc Cẩn Hành đến khu nghỉ dưỡng suối nước nóng.

Diệp Linh Thính cười: "Vậy là tiện đường dẫn theo tôi?"

Thư ký Chu sợ bà cô này để tâm vào chuyện vụn vặt, vội vàng dỗ dành: "Cô Thính Thính chẳng lẽ quên rồi sao, trước đây mỗi lần cô đi công tác với tổng giám đốc Hoắc, tổng giám đốc Hoắc đều dành thời gian đưa cô đi tham quan xung quanh."

"Ồ." Những lời này thể hiện sự thiên vị khiến Diệp Linh Thính rất vui, cô xuất phát với sự mong đợi.

Vân Thiên Lệ Cảnh là một đình viện theo phong cách Trung Hoa, bên trong kết hợp thiết kế hiện đại và phong cách kiến trúc rất độc đáo.

Phòng trà trên tầng hai thoang thoảng mùi hương, khách quý trong phòng đang pha trà và thưởng trà, nhìn từ xa đúng là một bức tranh tao nhã.

"Ngồi ở đây vẫn thoải mái hơn, tôi tùy tiện quen rồi, tổng giám đốc Hoắc đừng để bụng." Đối tác có tính tình phóng khoáng, còn có một cái tên rất khí thế, gọi là Phương Đại Hải.

Hoắc Cẩn Hành nâng tách trà lên, cụp mắt nói: "Không sao."

"Không phải tôi khoe khoang, khu nghỉ dưỡng suối nước nóng của tôi có môi trường và dịch vụ số một, khách lúc trước đến đây đều lưu luyến không muốn về. Hiếm khi tổng giám đốc Hoắc có thời gian, nhất định phải trải nghiệm cho tốt." Phương Đại Hải trông có vẻ hơi lơ đễnh, nhưng đầu óc linh hoạt, làm việc cũng đáng tin cậy.

Đối phương liên tục tỏ ý thân thiện, Hoắc Cẩn Hành cũng thuận nước đẩy thuyền: "Tôi cần một căn phòng để tiện ăn uống nghỉ ngơi."

"Không vấn đề, tôi sẽ cho người sắp xếp ngay." Phương Đại Hải lập tức ra lệnh, hiệu suất rất cao.

Phương Đại Hải rất tò mò, không biết là bạn bè gì mà khiến Hoắc Cẩn Hành cam tâm tình nguyện chờ đợi, cho đến khi thư ký Chu dẫn Diệp Linh Thính lên tầng hai.

Khoảnh khắc Diệp Linh Thính tháo khẩu trang, mắt Phương Đại Hải mở to.

Biết là một cô gái, nhưng ông ta không ngờ đối phương lại trẻ đẹp như vậy.

Thư ký Chu giới thiệu đơn giản về thân phận của đôi bên, Diệp Linh Thính và Phương Đại Hải gật đầu chào nhau: "Xin chào, tôi là Diệp Linh Thính."

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp