Âm thanh sấm rền vang như muốn xé toạc không gian, cắt đứt bầu không khí hơi ngượng ngùng nhưng cũng đầy mập mờ giữa hai người.
Giữa ánh chớp lóe, cả hai nhìn nhau, trong lòng vừa buồn cười vừa ngượng ngùng. Nhưng sau đó họ lại nhìn ra ban công, sắc mặt trở nên nghiêm trọng.
Đi cùng với sấm sét không chỉ là tiếng ầm ầm, mà còn có trận mưa rào ào ạt. Trước đây còn từng đùa vui rằng trời bị rỉ. Chỉ là một trò đùa thôi mà giờ đây dường như đã thành hiện thực rồi. Màn mưa dày đặc khiến bọn họ không thể nhìn thấy rõ vài tòa nhà trước mặt, chỉ thấy chúng mờ ảo.
Những giọt mưa to như hạt đậu ào ào rơi xuống thế giới này, mực nước vừa mới giảm một chút, lại từ từ dâng lên.
Hy Hy sợ sấm, đã nhào vào lòng Quý Dạng, nức nở.
Quý Dạng ôm lấy Hy Hy, bắt đầu lo lắng: "Mưa lớn như thế này, sao anh về được?"
Tạ Mộ Tri cũng có chút lo lắng, lại có chút... vui mừng, nhưng vừa mới xác định mối quan hệ thì điều này có vẻ không ổn, anh vội ho nhẹ một tiếng: "Chúng ta xem một lát nữa có ngớt mưa không, hoặc nhỏ lại thì anh cũng có thể về, tốc độ của xuồng cứu hộ khá nhanh mà."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT