Quý Dạng chứng kiến cảnh tượng này, tức giận trong lòng lại dần tiêu tan.
Ở căn cứ, cô sẵn lòng tuân theo quy tắc, nhưng nếu nhóm người này không nhận đủ sự trừng phạt, cô cũng không ngại xử lý theo cách của riêng mình.
Quý Dạng không làm khó những người vô tội, nói với Lâm Trọng: “Không cần đâu, tôi không ở lại căn cứ, xe thì tôi sẽ tự tìm người sửa. Nếu các anh điều tra mọi chuyện là thật, thì Chung Hồng Vũ và em trai hắn phải bồi thường cho tôi điểm tích lũy, phiền các anh cứ việc chuyển vào thẻ điểm của tôi là được.”
Lâm Trọng hơi ngạc nhiên, nhưng nghĩ đến năng lực của Quý Dạng, lại cảm thấy điều này là hợp lý. Không phải ai cũng cảm thấy căn cứ tốt, có những người tài giỏi còn lập cả căn cứ riêng.
Mặc dù anh không hiểu lắm, lập căn cứ riêng để làm gì?
Thiên tai đâu phải như trong tiểu thuyết về xác sống, vật tư ngày càng khan hiếm, căn cứ Chính phủ còn không dám chắc sẽ trụ vững.
Anh thầm cảm thán, sau đó nói: “Được, nhưng chuyện này thực sự là lỗi của chúng tôi. Nếu xe có vấn đề lớn, cứ việc đến Cục An ninh Chính phủ tìm tôi.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT