Quý Minh Chiếu nhìn Quý Minh Sóc dương dương tự đắc rời đi, trong mắt hiện lên vài phần hận ý, cứ đắc ý đi! Đắc ý đi! Cho rằng phụ hoàng thật sự đang bảo vệ ngươi sao?
Phụ hoàng là đang che chở long ỷ của hắn!
Đế vương từng hưởng thụ quyền thế ngập trời, bất kể là ai muốn cướp đi long ỷ kia của hắn, chỉ sợ đều sẽ trở thành địch nhân mà hắn canh phòng nghiêm ngặt, cho dù, người nào đó có là thân nhi tử của hắn.
Nghe nói, thái tử điện hạ hôm nay mượn thế lực mẫu tộc, cùng với trợ lực của thái tử phi dự bị Viên gia, được phụ hoàng ưu ái, nhưng lại không biết, phụ hoàng cũng đang độ tráng niên, làm sao cam tâm nhìn một người khác mơ ước vị trí của hắn được đây?
Cho dù người nọ là thái tử hắn thân phong, phụ hoàng cũng sẽ không thật sự vui mừng, cho nên, thái tử điện hạ, ai có thể ngồi lên long ỷ kia, không đến thời khắc cuối cùng, ai cũng không thể dễ dàng kết luận, dù sao, phụ hoàng của bọn họ, phương thức cướp được long ỷ năm đó, cũng không phải là cử chỉ vẻ vang gì.
Quý Minh Chiếu đi về một hướng khác, trong đám tiểu thái giám vẫn chờ ở hai bên, có người thừa dịp người khác không chú ý, lặng lẽ rời đi độ nửa chén trà, đợi đến khi hắn trở về, ở một nơi nào đó trong tường cung, có một cung nữ quét dọn, len lén từ trong một cái lỗ nhỏ ở chân tường, lấy đi một tờ giấy viết thư đã vò thành một cục.
Tất cả những thứ này, lặng lẽ không một tiếng động diễn ra, kết thúc ngắn ngủi như thường, không ai sẽ chú ý tới tại một góc này đã xảy ra chuyện gì.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play