Cả người Tô Oản Nhan như có lửa đang thiêu đốt, nàng cảm thấy nếu không phải lực tự chủ của mình mạnh chỉ sợ hiện tại đã nhào về hướng Quý Tiêu Hàn, tìm kiếm phương pháp giải quyết nhanh nhất rồi.
Nhưng nàng biết, thứ dược trong rượu kia không có khả năng do Quý Tiêu Hàn tự mình hạ, hơn nữa rượu kia, Quý Tiêu Hàn cũng uống, nàng hiện tại có bao nhiêu khó chịu, nam nhân này cũng đồng dạng khó chịu bấy nhiêu.
Nhưng Tô Oản Nhan từ trên mặt Quý Tiêu Hàn, hoàn toàn không nhìn ra bất kỳ khác thường nào, nếu không do hô hấp của nam nhân trở nên nặng nề, hơn nữa lúc vừa rồi ôm nàng, nhiệt độ cơ thể cũng quá cao, nàng thật sự sẽ cho rằng, người khó chịu chỉ có mình.
Quý Tiêu Hàn nhìn tiểu vương phi nằm sấp ở nơi đó, vô thức lộ ra đường cong dịu dàng, trong con ngươi lộ ra tối tăm,"Không nhiều lắm, một bình thôi, ngoại trừ những thứ bị ngươi uống hết."
Tô Oản Nhan khiếp sợ, nàng gian nan chen vào bên trong, muốn kéo ra khoảng cách của hai người,"Cái gì? Ngươi có bị ngốc không? Biết rõ rượu kia có vấn đề, ngươi còn uống hết cả bình? Ngươi tốt xấu gì cũng là một vương gia, rượu có vấn đề, thì sai người đổi bình khác... Không đúng, có phải ngươi đã biết, thuốc này là ai hạ, cho nên mới im lặng không lên tiếng uống hết cả bình rượu không?"
Quý Tiêu Hàn từ chối cho ý kiến, tiểu vương phi luôn luôn thông minh, nàng đã đoán được, hắn tất nhiên sẽ không giấu diếm,"Việc này, đích thực là người của bổn vương gây nên, vốn nghĩ bổn vương một mình uống hết, miễn cho ngươi chịu tội, nào biết cuối cùng vẫn để cho ngươi dính phải, xin lỗi."
Tô Oản Nhan: "..."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play