Mứt trái cây, mứt hoa quả, bánh ngọt các loại từng bao từng bao được nhét tới, trên tay Tiểu Ngũ đã sắp hết chỗ rồi.
Tư thế khoa trương này, ai không biết, còn tưởng rằng Tô Oản Nhan thật sự bởi vì đi đường nhàm chán, nên muốn mang theo người lên núi nhàn rỗi chơi đùa ngắm trăng đây!
Thúc Minh Viễn cùng một đám sai dịch cũng đứng ở một bên nhìn, thấy cảnh tượng này tất cả đều trợn mắt há hốc mồm, bọn họ biết người của phủ Tiêu vương đối xử với Tiêu vương phi xung hỉ này rất tốt, lại không biết có thể tốt đến mức không có điểm mấu chốt như thế, một nữ tử xông vào trại Hắc Phong?
Cái này nếu truyền ra ngoài, sẽ thế nào?
Trại Hắc Phong kia là địa phương nào, đó là ổ thổ phỉ! Cho dù bên người có hộ vệ đi theo, vị Tiêu vương phi này chẳng lẽ không sợ Tiêu vương tỉnh lại, sinh lòng không vui sao? Nữ tử vào ổ thổ phỉ, mặc kệ vì nguyên do gì, tóm lại đều sẽ ảnh hưởng đến danh tiết.
Hết lần này tới lần khác người của phủ Tiêu vương cứ dung túng Tiêu vương phi hồ nháo như vậy, còn lớn tiếng áp giải thổ phỉ trại Hắc Phong lên núi.
"Ai..." Nhìn người cứ như vậy biến mất trong rừng rậm, Thúc Minh Viễn có chút hoảng hốt.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play