Thời gian nghỉ ngơi và hồi phục kết thúc, đội ngũ lưu đày lại lên đường, đám sai dịch vung roi xua đuổi mọi người di chuyển, tốc độ tập hợp của người Thẩm gia rất chậm, lúc Thẩm Tín Hậu được cõng trở về, người đã ngất đi, đau đến ngất xỉu.
Thật vất vả mới bình tĩnh lại, thì lại phải lên đường.
Dáng vẻ hiện tại của Thẩm Tín Hậu, nếu thể trông cậy vào chính hắn, chắc chắn là không được, cũng may đám sai dịch vì không muốn chậm trễ thời gian, đã cho bọn họ làm cáng cứu thương để khiêng đi.
Tô Oản Nhan một tay chống cằm, ngồi ở bên cửa sổ xe nhìn ra bên ngoài, ánh mặt trời tươi sáng, chiếu vào sườn mặt của nàng, khiến làn da của nàng trắng như trứng gà bóc bóng loáng mịn màng, nhìn kỹ, còn có thể nhìn thấy lông tơ nhợt nhạt trên mặt nàng.
Binh thư trong tay Quý Tiêu Hàn đã lâu không lật trang, hắn nhìn tiểu vương phi khi thì nhảy ra, khi thì lại an tĩnh mê mẩn.
"Quý Tiêu Hàn, ngươi nói một nhà Thẩm Tín Hậu, liệu có thể hắc hóa quay đầu trả thù chúng ta..." Tô Oản Nhan nhìn Thẩm gia một hồi lâu, quay đầu nói chuyện cùng nam nhân, đối diện là ánh mắt của Quý Tiêu Hàn mang theo tâm tình phức tạp nhưng lại nồng đậm dục vọng, còn lời nói, toàn bộ kẹt ở cổ họng.
Quý Tiêu Hàn thu lại đáy mắt thâm trầm, thấy nàng bị ánh mắt của mình dọa đến rụt qua một bên, không biết như thế nào, mà hắn ma xui quỷ khiến kéo người lại, khoảng cách giữa hai người, trong nháy mắt trở nên... thân mật khăng khít.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT