Tiêu Tứ vận dụng nội lực trên không trung đang di chuyển nhanh nghe vậy, thân thể hơi cứng đờ, mặt không chút thay đổi làm theo.
Tô Oản Nhan đối với hắn thức thời, tỏ vẻ rất hài lòng, nàng bị thay đổi tư thế, rốt cục không cần lại tiếp tục hứng gió lạnh, thổi đến lạnh gáy cũng chậm rãi ấm lên.
Nàng nhìn xung quanh một chút, sắc trời quá tối, chỉ còn vài vài ngọn đèn lác đác phía xa xa trên cổng thành, lại thử vươn tay, quá tối, bàn tay đưa ra cũng không thể thấy năm ngón.
Này! Trời quá tối, đám người Tiêu Thập Nhất bọn họ có thể phát hiện ra dấu vết nàng để lại trên đường đi hay không?
Tô Oản Nhan vẫn luôn liếc nhìn chú ý Tiêu Tứ, thừa dịp hắn lần nữa dùng sức tung người nhảy lên cao, cổ tay nàng khẽ động, một nắm đá cuội màu sắc rực rỡ từ trong không trung rơi xuống đất, kèm theo tiếng gió, lặng lẽ không một tiếng động nào rơi vào trên một bãi cỏ.
Tiêu Tứ vội vã lên đường, hơn nữa trước khi rời đi hắn cũng không phát hiện trên người tiểu vương phi bất kỳ vật gì ẩn thân hộ thân, cho nên, đối với tiểu vương phi mảnh mai này, thập phần yên tâm.
Chỉ cần nàng không khóc không nháo, Tiêu Tứ cũng sẽ không quá mức làm khó nàng, dù sao, hắn bắt nàng đi, cũng không phải vì muốn giết nàng, chẳng qua là bị ép buộc bất đắc dĩ, vì trả ân tình của người nào đó đành đáp ứng giúp nàng làm một chuyện mà thôi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play