"Sao có thể? Coi như Diệu ý cô nương có thiếu tiền, vậy thì tùy tiện tìm một ân khách thủ thỉ, ai sẽ không giúp một chút chứ? Làm sao sẽ cần phải viết giấy nợ?"
"Đúng vậy? Đúng vậy? Sẽ không phải là bị người Viên phủ ép ký xuống đi? Diệu Ý cô nương, nếu ngươi bị uy hiếp thì nháy mắt mấy cái..."
"Diệu Ý cô nương, ngươi đừng sợ, nếu có người ép ngươi, ngươi cứ mạnh dạn nói, chúng ta đều sẽ giúp ngươi."
Tô Oản Nhan nghe dân chúng dưới lầu lòng đầy căm phẫn, hận không thể mang ghế dựa cùng nắm hạt dưa tới đây ngồi nghe những người này bênh vực lẽ phải. Không thể không nói, Thịnh Diêu Ý trong mắt của nam nhân ở Tuyền Châu, phảng phất giống như tồn tại của nữ thần.
Thịnh Diêu Ý nhu nhược đứng đó, nước mắt đã không còn chảy nữa, nhưng đối mặt với tờ giấy nợ kia, nàng tỏ vẻ khó xử, muốn nói lại thôi, làm cho cán cân trong lòng mọi người không còn lý do nào có thể lệch trở lại được.
Cho tới khi người Viên phủ lấy ra giấy nợ, Tiêu Nhất vẫn không nói chuyện rốt cuộc mở miệng, nhưng mà không phải nói với người Viên phủ mà là nói với Thịnh Diêu Ý.
"Xú bà nương, thời điểm lão tử chuộc thân cho nhà ngươi, ngươi nói như thế nào? Sao mới qua một ngày, ngươi lại vay tiền bên ngoài, còn viết giấy nợ? Hả?"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT