Giọng Quý Tiêu Hàn hơi khàn, nắm lấy bàn tay nhỏ bé không an phận của tiểu vương phi, nói "Bảo bối, đừng cử động nữa."
Nhưng tiểu vương phi đã sớm ngủ say, làm sao nghe được?
Tô Oản Nhan thể chất thiên hàn, gặp phải Quý Tiêu Hàn như lò lửa lớn vậy, thời điểm tỉnh táo còn có thể khắc chế chút ít, nhưng khi nàng ngủ say, xuất phát từ bản năng đều sẽ không tự giác lại gần bên người hắn. Giờ phút này bị nam nhân ôm chặt trong ngực, càng thuận tiện cho động tác của nàng.
Trong chốc lát, trên đỉnh đầu tiểu vương phi liền truyền đến vài tiếng vang áp lực, thanh âm kia khàn khàn mang theo vài phần làm cho lòng người run rẩy. Sau khi ngủ, Tô Oản Nhan không còn rụt rè như khi thanh tỉnh, tay không thành thật, miệng cũng không thành thật theo, một đường rầm rì ghé sát nguồn nhiệt, dán cánh môi hơi lạnh của mình lên một mảnh da mềm mại ấm áp. Sau đó, tiếng áp lực kia càng dễ nghe...
Tiêu Nhị cùng Tiểu Ngũ phân biệt đứng hai bên xe ngựa, hai người không nhìn thấy đối phương nhưng đều đồng thời lui ra bên cạnh vài bước, kéo dài khoảng cách với xe ngựa.
Sau khi tiếng động đầu tiên vừa phát ra từ bên trong xe ngựa, hộ vệ đánh xe liền kịp thời niêm phong thính giác của mình, bây giờ hắn chỉ là một phu xe mắt sáng, còn những điều khác hắn một mực không biết.
Bởi vì bản thân hồn nhiên vô tình ngủ nướng một giấc, lại gán cho Tiêu vương gia và mình một hình tượng cao lớn nào đó, sau khi Tô Oản Nhan "làm xằng làm bậy", ngủ càng ngày càng say, mãi đến khi nàng bị tiếng ồn ào ầm ĩ bên ngoài đánh thức.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT