Mùa Xuân Bất Tận

chương 14


1 tháng

trướctiếp

Ta vội vàng: “Vậy còn Yến Môn? Còn người dân ở Yến Môn thì sao? Họ sẽ ra sao?”
Tổ mẫu rưng rưng mắt, không nói gì. 
Phụ thân ta thở dài: “Họ chết vì nước, đó là vinh quang cao nhất, sẽ được ghi nhớ muôn đời.”
“Ai cần cái vinh quang chó má đó! Con muốn họ sống!”
Ta khóc thét lên, chưa bao giờ dũng khí trào dâng mạnh mẽ như vậy, ta lao ra ngoài.
“Kiều Kiều! Con đi đâu? Con không định đi tìm tội thần đó chứ? Kiều Kiều!”
Tổ mẫu vì đuổi theo ta mà suýt ngã. 
Ta quay lại nhìn tổ mẫu, khóc và quỳ xuống dập đầu: “Tổ mẫu, xin tha thứ cho Kiều Kiều, lần này lại không nghe lời.”
Ta đứng dậy định chạy, nhưng bị hộ vệ chặn lại. 

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp