Giống như bây giờ, Phó Hòa Ngọc nhận thấy việc đưa bánh cho Sở Dung trước đó đã làm Phó Như Hối không hài lòng nên anh quyết định mua thêm bánh ngọt và trao trực tiếp cho Phó Như Hối để không khiến anh ấy ghen tị.
Phó Như Hối hiểu rõ suy nghĩ của Phó Hòa Ngọc. Anh không nói gì, thay mặt Sở Dung nhận lấy sự tốt bụng của Phó Hòa Ngọc: “Chúng ta đi thôi.”
Phó Niên và Phó Dư đứng lên chào Phó Hòa Ngọc: “Chào chú, chú ạ.” Có vẻ như mối quan hệ giữa Phó Hòa Ngọc và hai cậu bé thường rất tốt.
Mặc dù không quá thân thiết.
Phó Hòa Ngọc rất yêu quý trẻ con. Anh cười và giúp Phó Niên và Phó Dư chỉnh lại mái tóc: “Lần sau nhớ đến chơi với chú nhé, chú sẽ nhớ các con nhiều lắm.”
Rời khỏi tiệm may của Phó Hòa Ngọc, Sở Dung cảm thấy rất hào hứng. Cô kéo nhẹ tay Phó Như Hối, người đang điều chỉnh dây an toàn: “Bạn anh thật là thân thiện.”
Phó Như Hối mỉm cười đáp lại: “Hòa Ngọc là người bạn duy nhất không tới dự hôn lễ của chúng ta. Hôm nay có lẽ là lần đầu tiên cậu ấy gặp em đấy. Các em có duyên đấy.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT