Tôi thực sự là tra thụ

Chương 117


1 tháng


 

Tình hình hiện tại không cho phép Leo phân tích chi tiết, thủ lĩnh của bọn khủng bố đang ở trước mặt hắn, đang đợi câu trả lời của hắn. 

Bình tĩnh lại một lát, Leo ngước đôi mắt xanh lên, thẳng thắn nói: “Bên trong có tổng cộng 147 con tin, anh thả 27 người trước, để tôi có thể nhìn thấy thành ý của anh, sau đó, tôi mới có thể suy xét yêu cầu của anh. 

Nghe được lời Leo nói, thủ lĩnh của bọn khủng bố lập tức cười ra tiếng, đứng ở trước mặt Leo chính là một hình chiếu ba chiều, thủ lĩnh chân chính không biết đang trốn ở cái góc nào, nhưng mà, hình chiếu cũng không ảnh hưởng đến việc hắn ta biểu hiện ra trăm phần trào phúng.

“Ngài ủy viên trưởng, có phải anh ra ngoài quên không mang não rồi không, hiện tại anh không có tư cách nói điều kiện với tôi, tôi vẫn nói như cũ, cứ sau 1 phút không thả người, tôi sẽ giết một con tin, dù sao thanh danh của chúng tôi cũng không tốt, cũng không thiếu mấy mạng người. 

Binh lính ở phía sau nhịn không được nắm chặt tay, người này thật là quá cuồng vọng, hắn ta rốt cuộc đem người dân thành cái gì! 

Leo vẫn cứ là bộ dạng bình tĩnh kia: “Những gì anh nói, tôi sẽ trả lại nguyên vẹn cho anh, nếu anh giết một con tin, tôi cũng giết một người của anh, ở chỗ anh có hơn trăm người, chỗ của tôi cũng chỉ có 12 người, đợi đến khi giết hết toàn bộ, tôi sẽ để thi thể của bọn họ, ở cùng với thi thể của tất cả các anh, cho các anh gặp nhau trong hũ tro.”

Thủ lĩnh: “...”

Người có phải cấp tiến thường xuyên bị bắt, nhưng đây là lần đầu tiên, sau khi có người bị bắt, bọn chúng lại nháo ra động tĩnh lớn như vậy, cho nên đã có thể khẳng định, trong số 12 người lãnh đạo kia, nhất định có một người bọn chúng tuyệt đối không thể từ bỏ, Leo nói lời này chính là nắm vô chỗ bảy tấc của bọn chúng. Nhưng những lời nói này vào tai người khác, chính là Leo điên rồi, hắn quá cuồng vọng tự đại, vậy mà cho rằng mình có thể quyết định xinh mạng của hơn trăm người.

Nếu hắn chọc giận bọn phần tử khủng bố, sau đó bọn chúng liền giết con tin thì phải làm sao bây giờ?

Sắc mặt của thủ lĩnh bọn khủng bố âm trầm doạ người, thân là con tin ở bên trong, Trì Chiếu không nghe được tiến triển đàm phán ở bên ngoài, tay cậu ôm Joy đã tê rần, sói đen ở đối diện vậy mà lại không đi, không hề rời mắt mà nhìn chằm chằm hai người bọn họ, giống như một bức tượng điêu khắc. 

Qua nửa phút, đột nhiên, những người canh gác bọn họ đi tới, ngẫu nhiên chọn ra một số người, bảo bọn họ nhanh chóng cút ra ngoài, Trì Chiếu nhướn mày, không nói gì.

Có vẻ như cuộc đàm phán đang diễn ra suôn sẻ.

“Tôi đã thả 27 con tin như anh nói, bây giờ đến lượt anh thực hiện lời hứa của mình.”

Xem dáng vẻ kia của thủ lĩnh bọn khủng bố, nếu không phải xung quanh không có nhiều binh lính như vậy, hắn ta khẳng định sẽ lao tới cùng nhau ta chết như sống, Leo nhìn sang thấy nhóm con tin sau khi được binh lính tiếp nhận liền tê liệt ngã xụp xuống mặt đất, gật gật đầu. 

“Một người đội 10 con tin, tôi còn có yêu cầu, trước tiên cho trẻ con và phụ nữ có thai đi ra trước.”

Thủ lĩnh ở phía đối diện khinh miệt cười hừ một tiếng, nhưng cũng không phản bác. 

Trẻ em làm con tin rất nhiều, hơn nữa trẻ con còn không cao đến chân của người trưởng thành, súng gác vai, đạn đã lên nòng bọn khủng bố giống như đồ tể ở lò sát sinh, bọn chúng chỉ đến ai, người đó theo bản năng du như cây sấy, cho đến lượt thứ ba, có người đi đến trước mặt Trì Chiếu, chỉ Joy trong lồng ngực cậu: “Để nó xuống, nhanh lên!”

Từ tình hình trước mặt có thể nhìn ra, đây là đang trao đổi con tin, hai lượt trước đều là trẻ con, lượt thứ ba liền thành trẻ con và một thai phụ, tâm tư Trì Chiếu vừa chuyển, đặt Joy ở trên mặt đất, đẩy bé một chút, ý bào bé đi cùng những đứa trẻ khác đi ra ngoài. 

Đồng thời, cậu cầm lấy tay Joy, nhét Tiểu Hồng phiên bản thu nhỏ vào tay bé.

Dường như là cùng lúc đó, hai tai sói đen lập tức giật giật.

Bất quá nó không đi theo Joy, mà tiếp tục ăn tĩnh ngồi đối diện Trì Chiếu.

Rõ ràng ở trước mắt là một quái vật khổng lồ, lại phải bày ra bộ dạng nhìn không thấy, loại cảm giác này quá khó tiếp thu rồi, Trì Chiếu cưỡng bách chính mình nhìn chằm chằm Joy, nhìn thấy bé cùng những đứa trẻ khác đi ra ngoài, lúc này mới nhẹ nhàng thở phào một hơi. 

Được rồi, đứa trẻ đã đi, kế tiếp cho dù có chuyện gì ngoài ý muốn, cậu cũng có thể ra tay thoải mái. 

Ở thời điểm này, Leo và Trì Chiếu có cùng một ý tưởng. 

Mặc kệ là Leo, hay là thủ lĩnh của bọn khủng bố, bọn họ cũng chưa tính toán muốn thả toàn bộ con tin ra, chỉ cần thủ lĩnh nhìn thấy bọn họ có lệnh cưỡng chế nghĩ cách cứu người ra, bọn chúng liền lập tức giết chết những con tin còn lại, sau đó nghĩ cách mang theo mấy người vừa cứu được cùng nhau chạy thoát, còn những người chưa được cứu ra, chỉ có thể coi như bọn họ xui xẻo. 

Leo cùng phải cấp tiến đánh nhau nhiều năm như vậy, đương nhiên biết bọn chúng điên rồ bao nhiêu, cho nên, ý tưởng của hắn là, trước tiên giải cứu vài con tin, đem những người không có sức chiến đấu, năng lực thừa nhận của tâm lý kém đổi ra trước, thả lỏng cảnh giác của bọn khủng bố, cuối cùng, một lưới bắt hết bọn chúng. 

Kỳ thật đây là một canh bạc, bởi vì Leo cũng không rõ những người được lựa chọn làm con tin đó đến tột cùng có phải là người bọn khủng bố để ý nhất không, hắn chỉ có thể dựa vào trực giác mà phán đoán.

Đến lượt đổi thứ năm, ở đối diện lông mày của thủ lĩnh hơi nhíu một chút, biến hóa này thật sự quá nhỏ, nếu Leo là một lính gác bình thường, hắn tuyệt đối không phát hiện ra. 

Nhưng ai bảo hắn là người có sự nhạy bén nhất trong các lính gác hắc ám.

Sói đen lập tức đứng lên, Trì Chiếu sợ tới mức tim nhảy dựng lên, ngay sau đó, cậu phát hiện sói đen xoay hướng, hơn nữa trên người phóng thích ra một làn sương đen như có như không, sương mù truyền rất nhanh, không bao lâu liền xông tới trong đầu của bọn khủng bố đang đứng gác, cố tình bọn họ cũng không hề cảnh giác. 

Cũng chính là người đàn ông ngay từ đầu đã nhìn chằm chằm Trì Chiếu, có trực giác không tốt nhíu nhíu mày.

Trì Chiếu đứng ở trong đám người, dường như đã đoán được cái gì đó, cậu lùi về phía sau một bước, cách xa người canh nhác hơn một chút.

Tiểu Hồng ngốc ở trong lòng bàn tay Joy, Joy cũng rất hiểu chuyện, vẫn luôn không buông tay, gắt gao nắm chặt Tiểu Hồng, Trì Chiếu chỉ có thể nhìn thấy một mảnh đen nhánh, cậu đành hỏi hệ thống ở trong lòng: “Joy thế nào rồi, đang ở đâu?”

【Joy cùng những đứa trẻ khác đã bị đưa đi, tôi cũng không quét được bọn họ đi đâu, bất quá khẳng định đã an toàn là được.】

Lần này chấp hành nhiệm vụ thủ lĩnh bọn phần tử khủng bố cũng là một lính gác hắc ám, thực lực của hắn ta rất cường đại, ngoại trừ Leo, không có ai có thể chiến đấu với hắn ta, nhưng cho dù là như vậy, hắn ta cũng không nhìn thấy tinh thần thể của Leo.

Bất quá hắn ta cũng không để ý đến chuyện này, hắn ta có thể nhìn thấy tinh thần thể của những lính gác khác, bọn họ khẳng định không dám tùy tiện tiến vào, cho dù tinh thần thể của Leo có thể vào được thì như thế nào, cũng chỉ là một tinh thần thể mà thôi, ở đây bọn họ cũng không thiếu những lính khác thiện chiến đâu. 

 

 

 

 

 

 

 


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play