Phong Ngọc Lan bảo cô ấy đừng hoảng hốt, tiến lên dắt mỗi đứa một tay, để chúng ngồi ở cửa nhà chính nhìn Đường Văn Tuệ đạp xe.
Vẻ mặt Nguyên Khang và A Tráng đều là sự hâm mộ.
A Tráng nói: “Chờ anh lớn lên, anh cũng muốn học!”
“Em cũng thế.” Hàm răng Nguyên Khang có hơi lọt gió.
Phong Ngọc Lan và mẹ Đường không nhịn được cười theo.
Nguyên Khang cũng không biết vì sao họ lại cười, giống như bánh bao ngốc cười theo bọn họ.
Đầu Đường Văn Tuệ bị quay đến choáng váng, lúc này mới miễn cưỡng buông xe đạp ra rồi đi xuống: “Chị dâu ba, học xong thì có phải khi đổi sang chiếc xe đạp khác cũng vẫn biết đạp không?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play