Vì thế cũng trong ngày hôm đó, lúc Phong Ngọc Lan bọn họ trở lại nhà ngang thì trước cửa nhà đã có vài người đứng chờ.
Chị dâu Vương chính là người đứng đầu.
Đường Minh Sơn mở cửa mời họ vào nhà ngồi.
"Là thế này, ngày nào mấy đứa nhỏ cũng tới làm phiền, mà hai người lại cho chúng ăn kẹo và hạt dưa linh tinh, đúng là khiến tụi tôi thấy ngại quá." Chị dâu Vương là người đầu tiên mở lời.
"Chúng tôi có vào huyện hỏi thăm thử, có người gửi con đến chỗ giáo viên để học bài, mỗi tháng đều phải trả tiền, sau khi chúng tôi thương lượng thì tính làm theo cách đó, mỗi tháng sẽ gửi chút tiền dạy học cho đồng chí Tiểu Phong."
"Đúng vậy đúng vậy, nên gửi."
"Đúng vậy, nếu không gửi thì trong lòng chúng tôi sẽ thấy không yên."
Phong Ngọc Lan vội vàng xua tay, đứng lên nói với bọn họ: "Tôi chỉ tiện tay giúp thôi, mọi người làm ơn đừng làm thế, đều là hàng xóm ở nhà ngang, chúng ta giúp đỡ lẫn nhau thôi mà, hơn nữa tôi dạy cho mấy đứa nhỏ cũng giúp bản thân tiến bộ hơn, trau dồi không ngừng, đừng nhắc lại chuyện tiền nong nữa."
Biết ngay là cô sẽ nói như thế mà.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play