"Xử lý thế nào đây anh?"
Phong Ngọc Lan không có thói quen này, giáo viên ở thời đại sau nếu thu quà gì thì đều sẽ bị hỏi thăm.
Đường Minh Sơn suy nghĩ một chút rồi trả lời: "Nhận đi chứ không bọn họ sẽ không yên tâm. Sáng mai anh đi mua chút kẹo về bỏ trong nhà, lúc bọn nhỏ đi học có thể ăn một chút."
"Vậy cũng được."
Phong Ngọc Lan gật đầu.
Buổi tối hai người ăn món mì trứng chiên, mỗi người hai quả. Vừa ăn xong một lúc thì Quân Tử đã dẫn theo năm bạn nhỏ tới nhà.
Bàn ăn không thể ngồi đủ nên Đường Minh Sơn lấy chiếc bàn nhỏ trong phòng ra ngoài.
Bản thân anh thì ngồi đọc sách bên cạnh cái tủ. Phong Ngọc Lan hỏi tình huống của từng đứa nhỏ xong thì mới tập trung vấn đề của mọi người lại, chọn ra những sai lầm giống nhau để giảng chung một lần.
Đương nhiên việc này tốn thời gian nhiều hơn khi chỉ giảng đề cho một mình Quân Tử nhưng mà Phong Ngọc Lan cũng không cảm thấy mệt. Cô rất thích cảm giác lúc làm công việc này.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play