Đường Minh Sơn gật đầu: “Ngày kia chú Liêu của các con sẽ đến đây, nhà họ có một chị gái, các con biết mà, đến lúc đó hai đứa hãy đưa chị ra ngoài chơi nhé.”
“Bọn con biết rồi.”
Nghỉ hè, cha Tần cũng không hề đón Tần Lưu Hải về, dù gì, nếu họ có nhớ con thì chỉ cần qua đây là được, Tần Lưu Hải ở chỗ của Phong Ngọc Lan nên họ cũng không cần lo lắng.
Lần này, Liêu Thiên Cường đến không những đưa con gái theo mà còn cháu gái Quải Quải nữa.
Bệnh câm của Quải Quải đến giờ vẫn chưa được chữa khỏi, nhưng con bé đã quen rồi.
Thấy Quải Quải, Nguyên Khang cũng rất vui mừng, còn hỏi những chuyện về Vĩnh Bình nữa, sau khi biết được đối phương đạt được giải thưởng về mỹ thuật thì càng vui hơn.
Tần Lưu Hải lén nhìn cô gái không thể nói chuyện này, trông rất đẹp, mặc dù gọi là chị nhưng lại không cao bằng cậu và Nguyên Khang, b.í.m tóc dài rũ sau lưng, trông không giống một chị gái chút nào, ngược lại giống em gái hơn.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play