“Được.”
Đường Minh Sơn không nghỉ ngơi vào cuối tuần, vì vậy Phong Ngọc Lan chỉ có thể đi cùng anh hai Đường và những người khác lên tỉnh.
Trước đó luôn đi lấy thuốc ở bệnh viện thành phố, tháng trước anh Đường đi lấy thuốc, bác sĩ điều trị cho anh ta có thời gian nên lên bệnh viện tỉnh kiểm tra thêm.
“Nhớ rồi.”
Đường Minh Sơn lật Thiết Đản lại để ngăn thằng bé nắm lấy cổ áo của mình, Thiết Đản không hài lòng và cố gắng lật ngược lại, nhưng ngay sau đó lại bị lật lại khiến thằng bé tức giận gào lên.
Cứ mấy lần như vậy, khi thấy Thiết Đản chu miệng, hai mắt đầy nước, Đường Minh Sơn vội vàng bế nó lên cao trước khi Thiết Đản khóc thét lên.
Đây là trò chơi mà Thiết Đản thích nhất, nó lập tức cười toe toét đến mức nước mắt rơi đầy mặt, cũng may là nó không khóc nữa, cười ha ha một lúc lâu rồi ngủ mất.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play