“Mẹ ơi, mẹ nhìn đồng hồ đi.” Phong Ngọc Lan bất đắc dĩ chỉ chiếc đồng hồ phía trên bàn cơm: “Giờ mới bảy giờ hai mươi, mẹ và bọn họ xuất phát là chín giờ, giờ hẹn với Lưu Hải là tám giờ ba mươi.”
“Nhưng mà mẹ nhớ hết rồi.” Mẹ Đường cầm một cái gáo inox ra, lấy trứng luộc bên trong ra đặt trước mặt từng người, trong nhà không thiếu trứng gà ăn, cho nên mỗi sáng mỗi người một quả trứng luộc.
Đường Minh Sơn vừa thay tã cho Thiết Đản, lúc này ôm thằng bé ra: “Ngồi xuống ăn cơm đã, không cần vội.”
“Nhanh nào.” Phong Ngọc Lan vẫy gọi Nguyên Khang, Nguyên Khang đáp một tiếng, ngồi xuống bưng bát lên, uống một ngụm cháo ngô trước, sau đó mới bắt đầu bóc trứng gà.
Ăn xong bữa sáng cũng mới bảy giờ ba mươi, thấy Nguyên Khang vẫn đứng trên ban công, mẹ Đường lo lắng nói: “Cẩn thận gió lạnh!”
“Sẽ không đâu.” Nguyên Khang ưỡn ngực, đắc ý nói: “Cháu mặc không ít đâu!”
Phong Ngọc Lan vừa đút sữa cho Thiết Đản xong, lúc này xách túi chuẩn bị ra cửa: “Con vẫn là vào xem Thiết Đản đi, thằng bé vẫn luôn tìm con đấy.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT