Con cháu có của phúc của con cháu, học không giỏi thì không được, biết thêm vài chữ cũng không đến nỗi không tìm được cái nhà xí ở thành phố. Ngoài ra nắm chắc kỹ thuật trong tay, có thể nuôi gia đình sống tạm.
Phong Ngọc Lan và Đường Minh Sơn nhẹ giọng nói chuyện với nhau, Khi thấy Thiết Đản nghiêng đầu nhìn về phía mình, Phong Ngọc Lan cười đón lấy đứa bé, vén áo lên cho thằng bé uống sữa.
Cái bụng nhỏ của Thiết Đản no nê rồi lại ngáp mấy cái, lăn quay ra ngủ.
Đường Minh Sơn hôn lên khuôn mặt nhỏ nhắn thơm mùi sữa của Thiết Đản, cẩn thận đặt thằng bé nằm cạnh Phong Ngọc Lan, sau đó cùng nằm xuống.
Nguyên Khang đặc biệt xin nghỉ hai ngày để tham gia trọn vẹn lễ đầy tháng của Thiết Đản. Thành tích của cậu nhóc vốn rất tốt, hơn nữa xin nghỉ cũng không lơi là bài học, do đó dĩ nhiên thầy Hoàng rất thoải mái đồng ý.
Lễ đầy tháng của Thiết Đản hôm nay có rất đông người đến dự. Phong Ngọc Lan chỉ cần bế Thiết Đản, những chuyện còn lại cô không cần quan tâm.
Nguyên Khang thấy cô bế mệt thì có thể giúp cô.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT