Tần Lưu Hải không cười nữa, nghiêm túc gật đầu, sau đó cầm bát lên uống một ngụm canh mướp.
Ngon quá, canh mướp rất thanh và ngọt.
Cậu nheo mắt lại giống như một con mèo.
"Tiếp đi tiếp đi." Phong Ngọc Lan an ủi A Tráng để thằng bé nói tiếp.
"Sau đó người nhà của bà cụ đi làm đồng về, ông nội cháu lẫn ông hai, ông ba và những người khác mắng chú kia đến tối sầm mặt mày, sau đó chú ấy liên tục xin lỗi tụi cháu, liên tục cam đoan sẽ không có lần sau, chú ấy còn mời bọn cháu ăn trưa nữa."
"Hừm, đồ ăn không quá tệ nhưng tụi cháu ăn rất lâu, ông nội vẫn chưa rời bàn thì bọn cháu cũng không dám tự ý hành động, sau đó đội trưởng của đội họ đến nói chuyện với ông nội của cháu và cả ông hai một hồi, bọn cháu mới rời đi."
A Tráng nói xong, bắt đầu tập trung ăn cơm.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT