Mẹ Đường bèn kéo ông ấy đi về phía của đám người Phong Ngọc Lan: "Cũng có thể là đôi tất mà cô ấy cầm trên tay là bông thật, nhưng những đôi còn lại thì không phải."
Mắt của bà cũng tinh lắm chứ.
Nguyên Khang và Tần Lưu Hải cũng vài người bạn học nữa đi dạo xung quanh, không đi theo người lớn, Phong Ngọc Lan nhìn thấy có vài thứ đồ hay ho cũng không mua cho bọn chúng, trẻ con có tiền tiêu vặt rồi, nếu cảm thấy thích thứ gì thì sẽ tự mua thôi.
Cả đoàn người dạo quanh trong khu phố được hai vòng, cuối cùng là dù chưa thỏa mãn nhưng vẫn trở về nhà.
Buổi trưa họ ăn lẩu, vừa tiện vừa ngon.
Nguyên Khang và Tần Lưu Hải đều biết ăn cay, cho nên cũng không cần phải chuẩn bị nồi riêng cho chúng, sau khi ăn xong, cả đầu đầy mồ hôi nhưng trong người lại vô cùng hả hê.
Chỉ là mùi lẩu ở trong phòng có chút nồng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play