Phong Ngọc Lan cũng không nhàn rỗi, cô cùng giúp đỡ dọn dẹp, cô vẫn khá ổn, dù sao cũng là học sinh trung học, đều là những đứa trẻ gần như đã trưởng thành, bọn chúng rất tự lập cũng như chú ý an toàn. Trường tiểu học bên kia mới là thê thảm.
Lúc ăn trưa, hai người Phong Ngọc Lan vô cùng sửng sốt khi nghe Nguyên Khang nói về tình hình quét dọn vệ sinh của lớp nó.
“Mã Đại Tài được phân công nhổ cỏ phía sau, nhưng cậu ấy lại dò dẫm sang lớp bên cạnh để giúp anh trai của mình. Khi tổ trưởng đi kiểm tra phát hiện ra cỏ dại vẫn chưa được nhổ, thật là đáng giận mà.”
Nguyên Khang là lớp phó học tập, cậu nhóc thấy tổ trưởng tức giận đến phát khóc liền tổ chức huy động mọi người đi dọn dẹp cỏ dại.
“Bà nhớ bạn tổ trưởng kia là một cô gái nhỏ phải không?”
Mẹ Đường đột nhiên hỏi.
Nguyên Khang đang uống một ngụm canh trứng gà, nghe vậy gật đầu: “Đúng vậy, con thấy bạn ấy khóc, sợ không thu dọn xong cậu ấy lại khóc nữa cho nên vội vàng tìm người đến dọn phụ.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT