“Đúng vậy, chẳng mấy chốc mà trưởng thành.”
Đường Minh Sơn trò chuyện mấy câu với người nọ, sau đó dẫn Nguyên Khang đi mua đồ.
“Mẹ dặn mình mua bột ngô và bột mì, còn phải mua nhiều một chút.”
Sợ anh quên, Nguyên Khang còn nhắc.
“Được rồi.”
Đường Minh Sơn nhìn trái nhìn phải, rồi đưa Nguyên Khang đi mua một đôi giày giải phóng trước. Nếu là mấy năm trước, rất khó để mua những đôi giày giải phóng, phải có phiếu mới mua được. Nhưng bây giờ nguồn hàng đã nhiều hơn, để mua những thứ này chỉ cần có tiền chứ không cần phiếu nữa.
Mua giày cho con nít là phải mua lớn hơn một cỡ. Đây là lần đầu tiên Đường Minh Sơn mua giày cho Nguyên Khang, trước đây đều do người trong nhà tự làm.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play